Dịch giả: Diệp Thiên Di
Biên: KìNgộ
Làm việc tốt thường gian nan, bốn người đi vào một nơi sơn dã, phong cảnh xung quanh đầy sắc màu của mùa thu, đây là thời điểm mà mọi người chờ đợi để thu thành quả trong một năm vất vả vừa qua. Mây đen đêm qua đã được ánh mặt trời tẩy rửa, tia nắng ấm áp phủ lên cơ thể của bốn người, hàn khí ban đêm đã biến mất, y phục của từng người dưới ánh mặt trời phát ra bốn màu tím, xanh, trắng, vàng rực rỡ.
Tâm tình đêm qua của Diêu Túy được dòng ấm áp này chuyển hóa, trên mặt lại ôn hòa, thỉnh thoảng lôi kéo Khuynh Thành chạy vào giữa rừng cây hái những bó hoa dại. Không khí buổi sáng trong sơn dã xen lẫn mùi của bùn đất, làm tâm tình của mỗi người về lại trạng thái ban đầu.
Hắc Hồ Tử đẩy đẩy Độ Không đang ở bên cạnh: "Huynh đệ, ngươi có diễm phúc quá đó."
Độ Không mỉm cười nói: "Nào có, ngươi cũng vậy mà?"
"Ai yaaa...! Mỗi ngày nhìn người đẹp, tâm tình của ta không giống nhau." Hắc Hồ Tử vừa cười vừa nói.
Độ Không cười đểu: "Có bao nhiêu phúc khí lại có bấy nhiêu lỗi lầm."
Hắc Hồ Tử gật đầu tỏ vẻ đồng ý, hai người nhìn nhau cười ha hả. Hai nữ tử chạy tới, những bông hoa được tết thành vòng đội ở trên đầu, bỗng nhiên Độ Không nghĩ đến các hoa tiên nữ trong truyền thuyết. Độ Không vốn háo sắc, hơn nữa mấy năm nay đều ăn chay không dính một chút đồ mặn. Còn Hắc Hồ Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hiep-tinh/3079022/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.