Dịch giả: Sakura_kudo
Diệp Quần kỳ thật minh bạch rất nhiều điều. Chuyện tình cảm không phải cứ mình muốn là được. Ánh trăng dù sáng ngời như thế vẫn không thể chiếu tới nơi âm u hẻo lánh trong tim.
Giờ phút này, Diệp Đỉnh Thiên trở lại thư phòng, chuẩn bị lấy giấy bút viết gì đó. Ánh mắt tức thì ngưng trọng.
----------------------
Nói trở lại, Trí Quang đến thị trấn ngay khi rời chùa. Hắn đội bộ tóc giả ngày xưa, cười hì hì, tiêu sái đi trên đường cái của thị trấn. Hắn đến một quán rượu trắng trợn kêu rượu thịt. Trong nội tâm thỉnh thoảng tự nói, rượu thịt là chuyện ngoài thân, chỉ cần Phật còn trong lòng là được. Sau đó cười hặc hặc, bắt đầu ăn, tướng ăn như quỷ đói, khiến người trong quán nhìn thấy bàn tán cười rộ.
Kỳ thật từ ba năm trước đây, mỗi khi phương trượng sai hắn xuống núi mua sắm hương nến, hắn đều đến các khách điếm trong trấn ăn một hồi, để bù đắp cho những ngày không được ăn thịt mỡ. Trí Quang hưởng thụ nói: "Tiểu nhị còn chưa có rượu sao, mau đem cho đại gia thêm một bình nữa." Tiểu nhị lập tức đem thêm thức ăn và rượu ngon ra, lúc này Trí Quang sớm đã đem những chuyện phương trượng căn dặn ném ra sau đầu. Mùi rượu men say, còn bất chợt hát một điệu dân gian sơn dã.
Ở bên cạnh, võ lâm nhân sĩ sớm đã nhìn ra hắn là người xuất gia, thở dài nói: "Bây giờ cái gì cũng không đáng tin, miệng niệm Phật mà uống rượu ăn thịt! Kinh nha! Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hiep-tinh/3079016/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.