Nói cách khác chuyện này rất phiền phức đối với người khác, nhưng chỉ là chuyện nhỏ với anh ta. 
Hẳn do Sở Sâm muốn nhanh chóng lấy lòng cô, hoặc anh ta đều đối xử chu đáo như vậy với những người chủ trước. Hạ Lăng vẫn nhớ rất rõ, ở kiếp trước khi cô đột ngột nổi hứng muốn thu bài hát, muốn phòng thu nào là được phòng thu đó, cô chưa từng quan tâm tới những chuyện nhỏ bé như vậy. Bây giờ Hạ Lăng nghĩ lại thì đó hẳn là một quyền lợi đặc biệt của riêng mình. 
Chẳng trách khi đó cô bị nhiều người ghét cay ghét đắng, điều buồn cười là chính cô không hề biết. 
Hiện giờ cô tuyệt đối không thể để Lạc Lạc đắc tội với mọi người được. Suy nghĩ một chút, Hạ Lăng nói với Lạc Lạc: "Giờ cậu đi ăn cơm với tớ đã, đến chiều thì cậu dùng phòng ghi âm của tớ để thu bài hát." 
Hôm nay cô đã hẹn trước với Phượng Côn, anh ấy nhất định đã đặt phòng cho cô trước, để Lạc Lạc dùng phòng thu đó cũng không thành vấn đề. 
"Nhưng nếu làm vậy thì cậu phải làm thế nào?" 
"Tớ không sao đâu." 
Đời này kiếp này, Hạ Lăng từng muốn quay lại đỉnh cao giới ca hát, nhưng cô làm như vậy vì muốn chứng minh bản thân dù không dựa vào Bùi Tử Hoành cũng có thể nổi tiếng. Nhưng hiện giờ cô đã quay về, không thể tránh thoát sự nâng đỡ của anh ta, như vậy thì quay lại đỉnh cao cũng không có chút ý nghĩa nào với cô nữa. 
Hôm nay cô tới tìm Phượng Côn là vì chuyện của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hau-tro-ve/3798680/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.