Câu nói này giống như một câu thần chú, khiến cô không vội vàng nín thở. 
Bên trên, người đàn ông với hơi thở nặng nề, nhìn cô như một con hổ dữ đang rình rập con mồi. Trong đêm khuya yên tĩnh, ánh đèn đêm vẫn mịt mờ như trước, hai người cách nhau quá gần, gần đến mức cô có thể cảm nhận được sự phập phồng của lồng ngực anh ta, và cả nhiệt độ cơ thể nóng rực của anh qua lớp áo. Hơi thở của anh ta phả vào mặt cô, tựa như có thể xé nát cô bất cứ lúc nào. 
Xé nát và nuốt vào trong bụng. 
Cô biết, anh ta vẫn luôn muốn cô. 
Không phải muốn trên mặt chữ, mà là… Trên giường. 
Giờ phút này, trong mắt anh ta ẩn chứa những dục vọng như cuồng phong bão táp mà cô đã quá quen thuộc. 
Hạ Lăng không dám trêu chọc anh ta vào thời điểm này, sợ anh ta sẽ làm gì cô thật. Những tình cảnh thê thảm, đau thương đời trước chính là bài học kinh nghiệm của cô, nên bây giờ cô không dám tơ tưởng gì nữa cả. 
Bùi Tử Hoành thấy cô ngoan ngoãn nghe lời, sự tàn bạo trong ánh mắt anh ta cũng dần biến mất. Anh ta giơ một tay lên xoa mặt cô, nhẹ nhàng, chậm rãi vuốt ve một hồi lâu, sau đó mới ôm cô lên chiếc giường rộng lớn xa hoa. 
Người cô run lên, cô kháng cự, không muốn lên giường. 
Bùi Tử Hoành chỉ liếc cô một cái, sự cảnh cáo trong ánh mắt làm cô yên tĩnh lại. 
Bọn họ mặc quần áo tử tế, nằm chung trên một chiếc giường lớn. Bùi Tử 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hau-tro-ve/3798668/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.