Bùi Tử Hoành nhìn cô, ánh mắt vẫn dịu dàng như xưa, giống như đang nhìn một cô bé không hiểu chuyện: "Em tát cô ta, mắng cô ta, anh đều không nói gì hết Nhưng lần này, cô ta ghim em mười một cây đinh, em ghim lại cô ta một trăm mười cây, thì quá đáng quá rồi Hôm nay, người ngồi trước mặt anh là em, Tiểu Lăng, em biết không" Bùi Tử Hoành dừng lại một chút, giọng nói trở nên dịu dàng hơn: "Nếu đổi thành người khác thì đã sớm chết không biết bao nhiêu lần rồi"
"Diệp Tinh Lăng" là đặc biệt, đúng thế, cô là người giống Hạ Lăng nhất
Nhưng Hạ Vũ cũng đặc biệt, cô ta là người duy nhất có máu mủ với Hạ Lăng còn lại trên thế giới này, là đứa em gái lúc còn sống Hạ Lăng thương yêu nhất
Anh không biết mình nên thiên vị người nào, vài xích mích nhỏ lúc thường, anh có thể nhắm một mắt mở một mắt Nhưng lần này, lúc Hạ Vũ mình đầy thương tích khóc lóc đến tìm anh, anh không thể khoanh tay đứng nhìn được nữa, nếu đến cả đứa em gái duy nhất của Hạ Lăng lúc còn sống anh cũng không bảo vệ được thì có tư cách gì gặp cô dưới suối vàng chứ? Anh đặc biệt đến nhắc nhở "Diệp Tinh Lăng", còn định cho cô biết chút lợi hại
Bên bàn trà, cô giận quá mà cười: "Được, Bùi Tử Hoành, Hạ Vũ là tâm can bảo bối của anh đúng không, không sao, tôi có thể đối xử tốt với cô ta, tôi có thể nhận sai với cô ta, đi theo làm người hầu xách giày cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hau-tro-ve/3798625/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.