Sao đã qua hai kiếp rồi, mà cô ta vẫn như âm hồn bất tán? Hạ Lăng chán nản, theo lý mà nói, kiếp trước cũng không nợ cô ta thứ gì, cứ hãm hại hết lần này tới lần khác, bao giờ mới dứt Bứt rứt cào tóc, Hạ Lăng gay gắt nói: “Có cách nào có thể giải quyết mối phiền phức đó một lần và mãi mãi, mà không phải lo lắng gì không?”
“Hạ Vũ?” Lâm Úc Nam cười, “rất đơn giản, kêu cái vị đó nhà cô giết cô ta đi, băm nhỏ rồi phân ra, nếu như cô thấy không thuận mắt với Dung Bình, cũng có thể xử lý như vậy”
Hạ Lăng: “…” sao cô cảm thấy, nếu như vị quản lý này không lăn lộn trong giới giải trí, có thể cùng với Lệ Lôi lăn xả xã hội đen? Trong đầu nghĩ tới bộ dạng anh ta đeo kính đen cầm khẩu ak47, lại rất phù hợp
Cô bước ra khỏi phòng tắm, gương mặt đầy thù hằn cướp lại bữa sáng
Lâm Úc Nam đã ăn gần hết đĩa dưa chuột muối rồi, mấy đĩa thức ăn còn lại và cháo thì chưa động đến “Vị đó nhà cô rất thương yêu cô đó, có phải biết tối qua cô không ăn gì, nên mới nấu cháo Nhìn bát cháo này, cũng phải nấu trong mấy tiếng đó, thêm cả thời gian lái xe từ thành phố tới đây, ôi chao, chân ái”
Hạ Lăng nhìn đồng hồ, mới có bảy giờ sáng
Cũng có nghĩa là, sáng sớm Lệ Lôi đã dậy ninh cháo, mới có thể đem tới đây nhanh như vậy
Trong lòng đột nhiên thấy xót xa, anh ấy phải một mình đưa cháo tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hau-tro-ve/3798609/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.