Tuy nhiên, cảm giác tiếp xúc mềm mại như trong tưởng tượng lại không ở trên môi
Nhưng thay vào đó bên má lại thấy hơi lạnh, có điều gì đó một cách hời hợt lướt qua
“Cám ơn anh đã đưa em về” Bên vành tai vang lên giọng nói đầy ý cười của Hạ Lăng: “Đây là tiền bo”
Nói rồi, cô đứng dậy, thoảng thoảng một mùi hương thanh nhã: “Liên lạc sau nhé”
Nhìn thấy nụ cười như con cáo nhỏ đạt được mục đích của cô, trong lòng Lệ đại boss ngứa ngáy, vừa yêu vừa ghét, đột nhiên anh cũng cười gian: “Lại…”
Anh xoay người đè cô xuống: “…lần nữa”
Hạ Lăng chỉ cảm thấy bỗng dưng trời xoay đất chuyển, còn chưa kịp phản ứng lại thì đã nằm trong vòng tay anh Theo bản năng cô giãy ra, lập tức bị anh khống chế tay chân, môi anh nhắm chuẩn áp chặt vào môi cô, một nụ hôn sâu và kéo dài
“Anh…!” Không dễ dàng gì cô được buông ra, trợn mắt lườm anh Cái người này, sao lại quá đáng như vậy!
Lần này, đổi lại là anh cười nhe nhởn: “Thế này mới là bo chứ”
Tay cô lập tức che môi, đã lâu rồi không gần gũi anh như vậy, cảm giác tê rần vẫn còn đó, khiến mặt cô đỏ lựng, tim đập thình thịch Vành tai Hạ Lăng nóng bừng, dứt khoát quay đầu phớt lờ anh, còn hung dữ nói: “Để em ngồi dậy!”
Boss đại nhân như con cáo nhỏ ranh mãnh không biết xấu hổ, thỏa mãn buông cô ra
Con cáo nhỏ nhanh chóng thoát thân ra ngoài
Khuôn mặt boss đại nhân dương dương nụ cười say mê, nhìn theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hau-tro-ve/3798598/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.