Edit & Beta: Song Ngọc.
Kiều Na nói: "Thật ra nhà hàng này thoạt nhìn rất không tồi, chính là do vấn đề của ông chủ mới có thể làm cửa hàng đóng cửa. Phàm ca, anh quen biết ông chủ kia hả?"
Giang Phàm gật đầu, "Biết, là bạn cũ."
Kiều Na nói: "Vậy anh có thể khuyên nhủ anh ta hay không, em cảm thấy ngay cả là một người thiện lương cũng phải có giới hạn, lương thiện quá người ta chẳng những không cảm kích anh ta ngược lại còn sẽ đem anh ta trở thành một người coi tiền như rác. Em đã xem qua nhật ký tiêu thụ, số lượng hàng nhập nhiều hơn rất nhiều so với số lượng bán ra, em đoán chừng nhân viên không chỉ có lười biếng, còn thường xuyên trộm nguyên liệu nấu ăn của nhà hàng lẩu về nhà ăn. Em là người ngoài liếc mắt cũng có thể nhìn ra, ông chủ kia như thế nào sẽ không biết?"
Giang Phàm bất đắc dĩ buông tay, "Lão Võ chính là một người như vậy, tôi khuyên cũng vô dụng."
Kiều Na thở dài, "Anh ta biết đối tốt với người khác vô ích như vậy, thật sự đáng giá sao?"
Cô cảm thấy mình chắc chắn là làm không được.
Giang Phàm nói: "Tôi không biết, nhưng tôi không có quyền nói anh ấy, bởi vì.... Tôi chính là người được lợi từ sự thiện lương của anh ấy."
Kiều Na ngây người một chút, "Anh?"
Giang Phàm gật đầu, "Trước kia, lúc tôi mới ra tới, nhận được không ít ân huệ từ anh ấy, em xem, anh ta thiện lương cũng không phải hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hau-toan-nang/2207493/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.