Chương trước
Chương sau
Edit & Beta: Song Ngọc.

Fan Club không hiểu nổi, "Bà chủ, cô cũng quá đại ý rồi, như vậy rất dễ dàng bị người thừa cơ chen chân vào!"

Kiều Na: "..."

Chuyện này là sao? Có phải toàn thế giới đều cảm thấy cô và Giang Phàm đang ở bên nhau không?

Ai tới hỏi ý kiến của cô một chút được không?

Lúc Kiều Na quay trở lại đoàn phim đóng phim, Giang Phàm cũng không có nhắc đến chuyện quay quảng cáo với cô nhưng hai ngày sau quả nhiên anh ấy không tới.

Một tuần sau đó đều là phó đạo diễn Tiền chủ trì đại cục, trong lòng Kiều Na hơi hơi buồn bực, nhìn weibo Giang Phàm một chút, cũng không có bất cứ động thái gì.

Cô cảm thấy nhất định là Giang Phàm cùng nữ diễn viên tên Lam Tây kia chơi rất vui vẻ!

Cô tìm kiếm tên Lam Tây trên weibo một chút, nhấn vào, liền nhìn thấy tất cả động thái gần đây đều là ảnh chụp chung với Giang Phàm. Hai người làm ra rất nhiều động tác thân mật, thoạt nhìn vô cùng vui vẻ.

Nhìn những ảnh chụp này, không biết vì sao trong lòng cô có chút cảm giác ê ẩm, Giang Phàm người này thật sự rất ổn, mới không cần cô lo lắng vô ích.

Cô rời khỏi weibo, tính toán không suy nghĩ đến nữa. Dù sao Giang Phàm và cô cũng không có chút quan hệ nào, sao cô phải không vui?

"Na Na, cô không vui à?" Trần Giai Ảnh đi tới, đưa cho cô một ly trà sữa, "Có phải vì chuyện Phàm ca quay quảng cáo với người khác không?"

"Mới không có!" Kiều Na cắn ống hút.

"Nhưng bộ dáng không vui đều viết rõ lên mặt rồi kìa!"

Kiều Na cười nhếch môi, "Làm gì có, tôi rất vui vẻ mà!"

Trần Giai Ảnh đứng lên chạy, vừa chạy vừa lặp đi lặp lại, "Na Na thật đáng sợ... Thật đáng sợ..."

Kiều Na: "..."

Vì chứng minh mình vui vẻ, cô giữ vẻ mỉm cười cả buổi trưa, nhưng lại phát hiện mọi người trong đoàn phim đều duy trì khoảng cách trên ba mét với cô, trừ lúc bất đắc dĩ phải phối hợp diễn cùng cô.

Ngay cả Tiểu Na Na cả ngày dính lên người cô cũng cố tình bảo trì khoảng cách với cô, trốn đến hậu trường.

Cô đến hậu trường, bắt Tiểu Na Na ra, "Em trốn tránh chị làm gì? Chị cũng không thể ăn em!"

Vẻ mặt Tiểu Na Na biểu tình khoa trương kinh tủng, "Oán phụ quả nhiên đáng sợ... Chị, chị buông tha em được không?"

Kiều Na: "Oán phụ..."

Tiểu Na Na lấy di động ra, "Chị, chị lại lên hot search..."

Kiều Na: "???"

Hôm nay cô cũng không có làm gì nha!

Mở weibo ra, quả nhiên hot search đứng đầu là "Kiều Na, Giang Phàm, Lam Tây".

Quả thực cô muốn té ngửa, hai người kia quay quảng cáo, có cần lôi cô vào hay không.

Nhấn vào hot search, cô nhìn thấy có người đăng lên một tấm hình, là hình cô nhấn like ảnh trên weibo của Lam Tây.

Kiều Na ngốc, cô nhấn like lúc nào?

Mở weibo của mình ra, Kiều Na phát hiện, quả nhiên mình đã nhấn like ở phía dưới weibo Lam Tây đăng.

Tuyệt đối là trượt tay được không!

Các cư dân mạng điên cuồng lảm nhảm.

"Má ơi, cách màn hình đều có thể cảm giác được người nhấn like đang cười lạnh..."

"Thật đáng sợ, bà chủ thật đáng sợ..."

"Phàm ca, nếu anh không trở lại, bà chủ sẽ lập tức cầm đao qua!"

"Hiện tại Na Na hẳn là đang ở trong nhà cào nhân vật phản diện Lam Tây!"

................

Kiều Na cảm thấy không thể xấu hổ hơn, cô phải giải thích cái ô long (hiểu lầm không cần thiết) này như thế nào? Bây giờ hủy like còn kịp không?

...............

Giang Phàm quay quảng cáo trong một tuần, lúc này mới trở lại đoàn phim tiếp tục làm việc. Giống như hoàn toàn không có việc gì, giống như người chụp ảnh thân mật cùng Lam Tây căn bản không phải là anh.

Kiều Na vẫn luôn có ý đồ dùng ánh mắt giết chết anh.

Buổi trưa đoàn phim ăn cơm hộp, Kiều Na nhận phần cơm của mình, ngồi trong một góc ăn. Tiểu Na Na bày cái ghế nhỏ ra ngồi cạnh cô, "Chị, chị không cần nói rõ ràng với Phàm ca sao?"

"Nói cái gì?" Kiều Na gắp một đũa cơm, "Ăn cơm!"

Tiểu Na Na, "... Oán phụ quả nhiên thật đáng sợ!"

Cô nàng vừa ngẩng đầu, bỗng nhiên nhìn thấy Giang Phàm bưng hộp cơm tiến lại đây, cô ấy rất hiểu chuyện mà cười tủm tỉm, đứng dậy đi mất.

Giang Phàm ngồi trên ghế nhỏ Tiểu Na Na để lại, nói: "Anh nghe nói có người ghen tị!"

Kiều Na trừng anh một cái, "Anh tránh ra!"

Giang Phàm: "Sao cơm hộp của anh lại có tôm hùm đất? Kỳ lạ!"

Kiều Na không để ý tới anh, tiếp tục ăn cơm của mình.

Giang Phàm: "Nhưng mà anh lại không thích ăn tôm hùm đất... Na Na, em muốn ăn không?"

Kiều Na nhịn không được nói: "Muốn!"

Giang Phàm cười ha ha, gắp tôm hùm đất lên bỏ vào hộp cơm của Kiều Na, "Ngoan, ăn tôm hùm đất rồi không tức giận nữa được không? Anh với Lam Tây chỉ là hợp tác quay quảng cáo, không có gì cả."

Kiều Na vừa ăn tôm vừa nói: "Không có quan hệ gì với em cả!"

Giang Phàm nói: "Được được được, còn muốn tôm hùm đất không?"

"Muốn!"

Giang Phàm gắp tôm hùm đất cho Kiều Na, thấy trên mặt Kiều Na có một hạt cơm, bỗng nhiên trong lòng vừa động, duỗi tay qua, lấy hạt cơm xuống giúp cô.

Kiều Na ngẩng đầu nhìn anh một cái, "Anh làm gì?"

"Ăn cơm!" Giang Phàm cho hạt cơm vừa lấy xuống vào miệng.

Mặt Kiều Na đỏ lên, cúi đầu, cảm thấy sắc mặt của mình phỏng chừng gần giống với tôm hùm đất trong hộp cơm.

Giang Phàm nhân cơ hội duỗi tay, nhẹ nhàng ôm bả vai cô, "Được rồi, về sau anh chỉ chụp ảnh thân mật với một mình em thôi, được không?"

Kiều Na: "..."

Câu này tính cái gì? Thổ lộ sao?

Cái này quả thực là câu thổ lộ kém cỏi nhất cô từng nghe.

Giang Phàm: "Còn có, về sau không cần tùy tiện nhấn like cho người ta nữa..."

Kiều Na nhỏ giọng nói: "Không phải em cố ý, tay vừa trượt..."

.............

Ban đầu các thành viên trong đoàn phim tụ tập cùng nhau ăn cơm, nhưng sau đó rất có ánh mắt mà toàn thể đều đi ra ngoài hóng gió, Tiểu Na Na muốn tiếp tục ở lại quan sát cốt truyện phát triển, bị chị Hoa mạnh mẽ kéo đi ra ngoài.

"Người ta muốn nhìn mà!" ở bên ngoài, Tiểu Na cực kỳ không vui mà dậm chân, "Còn nữa... hộp cơm của em cũng không có tôm hùm đất!"

Chị Hoa nói: "Em không thấy à? Đó là dì Lý vừa mới đưa lại đây."

Tiểu Na Na bĩu môi, "Phàm ca thật xấu xa! Em cũng muốn ăn tôm hùm đất!"

...............

Xong việc, Kiều Na nhớ lại chuyện này, cảm thấy bản thân thật sự là quá không tiền đồ!

Cô lại có thể bị mấy con tôm hùm đất thu mua!

Thời gian quay phim sau đó, Giang Phàm rất vô sỉ mà thường thường chạy tới kề vai sát cánh với Kiều Na, đem người trong đoàn phim đều trở thành người mù.

Lúc đầu Kiều Na có chút không thích ứng, thấy bàn tay anh duỗi đến sẽ trở tay hất xuống. Có điều con người Giang Phàm này vô cùng có nghị lực, rất nhanh lại thò tay đến nữa. Thời gian lâu cô cũng lười để ý tới cái móng heo vĩnh viễn không thành thật kia, mặc anh làm loạn.

Lúc mới bắt đầu, người của đoàn phim gặp được loại tình huống này còn có thể mặt đỏ tim đập mà tự giác tránh ra, nhưng về sau mỗi ngày Giang Phàm đều như vậy, mọi người quen thuộc liền hoàn toàn xem như không thấy.

"Na Na, em thấy chỗ này quay thế nào?" Giang Phàm tiếp đón Kiều Na, "Tới, ngồi đây!"

Mắt phó đạo diễn Tiền trợn trắng, đó là vị trí của anh được không?

Nói đến cũng là một phen nước mắt chua xót, anh ta vẫn luôn tin tưởng quan hệ của hai người kia là thuần khiết, tin tưởng bọn họ là hai vị diễn viên giỏi, chuyên nghiệp.

Nhưng bọn họ lại ở dưới mí mắt của anh thông đồng bên nhau!

Phó đạo diễn Tiền bắt đầu có chút hoài nghi cuộc sống...

Kiều Na ngồi xuống xem màn hình, rất vừa lòng gật đầu, "Được, quay rất tốt!"

Quay đầu muốn nói chút gì đó với Giang Phàm, bỗng nhiên trên mặt đụng tới một vật nóng ướt.

Lúc này cô mới chú ý tới, tên hỗn đản vô sỉ Giang Phàm này thế nhưng ngay từ đầu đã đem miệng đặt ở bên tai cô, cô quay đầu một cái là mặt liền đụng phải miệng của anh.

"Lưu manh!" Kiều Na đánh nhẹ lên mặt anh một chút.

Bộ dáng Giang Phàm giống như muốn khóc, "Đánh người! Đau muốn chết!"

Các nhân viên công tác ở bên cạnh thờ ơ lạnh nhạt.

"Hai người này dây dưa xong chưa!"

"Hừ, cả ngày phát thức ăn cho chó có ý nghĩa không?"

"Rất muốn cho bọn họ lòi... Nhưng cố tình không thể nói, nghẹn đến khó chịu..."

Buổi chiều, lúc quay cảnh hôn, mặt Giang Phàm cười xấu xa.

"Hôn thật nha!" Giang Phàm tiến đến trước mặt Kiều Na.

Kiều Na trừng anh một cái, "Hôn thì hôn, sợ anh chắc!"

Giang Phàm: "Không bằng chúng ta tập luyện một chút!"

Anh nói xong, bỗng nhiên nhào tới hôn Kiều Na.

Kiều Na ngây người một chút, lần trước hôn môi cùng Giang Phàm là ở trong phim, khi đó hoàn toàn không có chuẩn bị sẵn sàng, tên sắc lang này liền hôn lên, trong lòng cô chỉ cảm thấy kinh hoảng, cũng không có cảm giác gì khác.

Nhưng lúc này... Vì sao lại cảm thấy tim đập nhanh hơn...

Mọi người xung quanh cùng nhất trí mà nổi lên ánh mắt xem thường.

"Đạo diễn Giang, không phải em nói anh, anh ở phim trường dụ dỗ em gái thật sự ổn sao?"

"Đúng đó, truyền đi ngoài ai còn dám tới tìm anh đóng phim?"

"Hiện trường tiềm quy tắc ngôi sao nữ, anh cũng không sợ bị người mắng chết!"

"Thật là nhìn lầm anh! Ngày thường giả vờ ôn tồn lễ độ, thật ra chính là tên sắc lang!"

Giang Phàm hoàn toàn không để ý tới bọn họ, tiếp tục hành động "Sắc lang".

Buổi chiều quay thật sự thông thuận, bởi vì kết quả của "Diễn tập", trận diễn này hiệu quả siêu tốt.

...............

Kiều Na hoàn toàn không biết bản thân nghĩ như thế nào, mơ hồ mà ở bên Giang Phàm.

Nhưng cô cảm thấy, thời điểm cùng Giang Phàm ở bên nhau, trong lòng thật sự rất vui vẻ. Trước kia cô không biết cái gì gọi là thích, nhưng hiện tại không cần nghĩ cũng biết.

Nếu cùng người nọ ở bên nhau có thề cảm thấy thật vui vẻ, thật hạnh phúc, đó chính là thích. Hoàn toàn không cần đi tự hỏi, cũng không cần cố ý suy nghĩ.

Có lẽ đây là cảm giác hiện tại của cô đối với Giang Phàm.

Sau thời gian mấy tháng, dưới ánh mắt của mọi người trong đoàn phim, Kiều Na và Giang Phàm cũng đã hoàn thành toàn bộ các cảnh quay.

Tiếp theo chính là một loạt công tác tuyên truyền, Kiều Na và Giang Phàm đều bận rộn không chịu được, thẳng đến lúc phim truyền hình phát trên TV mới có thể nghỉ ngơi trong chốc lát.

Ngày đầu tiên《Đoan Ninh Hoàng hậu truyện》 phát sóng, lượng thảo luận trên mạng đã đạt tới 1 tỷ, dường như bá chiếm toàn bộ bảng hot search. Số lượng tìm tòi của các mục có liên quan đến phim truyền hình đều rất cao, trong đó độ chú ý cao nhất chính là Kiều Na.

Trước khi phim truyền hình phát sóng, mặc dù Kiều Na đã có chút danh khí nhưng rốt cuộc không cao, phần lớn người là không biết cô. Cho đến khi cô xuất hiện trên TV, lúc này mới chính thức tiến vào trong tầm mắt của công chúng.

Đánh giá trên mạng về cô dường như trăm miệng một lời: Người đẹp! Kỹ thuật diễn tốt!

Những lời đánh giá này đối với một diễn viên tới nói là vô cùng cao, đặc biệt là một diễn viên mới, có thể được đến đánh giá cao như vậy là cực kỳ không dễ dàng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.