Translator: Nguyetmai
Hạ Kỳ đẩy cửa nhà ra, khi thấy cảnh tượng trước mắt thì đột nhiên sững người lại.
Nếu như không phải đã quen thuộc với cách trang hoàng, bài trí trong phòng khách thì cậu còn thật sự cho rằng mình đã vào nhầm nhà.
Trên sàn phòng khách phủ kín những miếng in hình chữ cái, trên đệm còn đặt bảy, tám mảnh đồ chơi rời rạc. Một đứa bé mũm mĩm đang mặc quần áo hình Mickey nằm ngoan ngoãn trên đệm không nhúc nhích.
Phía sau ghế sofa còn có một chiếc xe đẩy em bé mới tinh và một cái vali hành lý còn cao hơn cả ghế sofa.
Hạ Kỳ cởi giày ra, giẫm lên đệm, ôm lấy đứa bé nho nhỏ kia.
Đôi môi đỏ hồng hơi nhếch, trong hơi thở phát ra tiếng ngáy khò khò, khuôn mặt phúng phính, phập phồng theo từng nhịp thở.
Đứa bé này không phải Tiểu Miêu Miêu thì là ai?
Bảo mẫu phụ trách giữ Tiểu Miêu Miêu vừa đi vệ sinh quay lại đã nhìn thấy một bé trai mặc áo sơ mi trắng đang ôm cô chủ, ánh mắt tràn ngập yêu thương.
"Cậu chính là cậu Hạ Kỳ đúng không?"
Hạ Kỳ lạnh nhạt gật đầu: "Vâng, là cháu. Dì là bảo mẫu của Tiểu Miêu Miêu đúng không ạ?"
"Đúng vậy." – Cô bảo mẫu gật đầu lia lịa không ngừng.
Rõ ràng chỉ là một cậu bé mười tuổi nhưng trên người lại có một khí chất không thể nói nên lời.
Khi bị ánh mắt lạnh nhạt của thằng bé quét qua, chẳng hiểu sao chị lại cảm thấy có áp lực vô hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hau-tieu-thanh-mai/1962834/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.