Translator: Nguyetmai
Hạ Kỳ cũng chỉ nói miệng thôi. Quả thật cậu không yên tâm khi giao hai đứa bé cho Miêu Kỳ Phong.
Chủ yếu là tên Miêu Kỳ Phong này quá cợt nhả.
Sau khi cơm nước xong xuôi, Hạ Kỳ dỗ dành Tiểu Miêu Miêu ngủ, sau đó đi thăm Hạ Lâm một lúc rồi mới kéo Miêu Kỳ Phong đi học.
Trước khi đi, Hạ Kỳ đã dặn dò chú Vương quản gia chuẩn bị một chiếc nôi cho Tiểu Miêu Miêu, đặt trong phòng ngủ của cậu.
Nhìn điệu bộ của Hạ Mộng thì có lẽ sẽ chưa về ngay được. Cậu cũng không thể để Tiểu Miêu Miêu cứ ngủ sấp trên người cậu suốt được!
Cậu cũng không muốn ngày nào tỉnh dậy, trước ngực cũng ướt sũng nước miếng của con bé.
Cậu vốn mắc bệnh ưa sạch sẽ, nên quần áo đã dính nước bọt của người khác thì sẽ không mặc nữa.
Tuy cậu không thiếu tiền, nhưng cũng không muốn lãng phí số nhân dân tệ mình khổ cực làm ra vào quần áo.
Tốc độ xử lý công việc của chú Vương rất nhanh. Lúc chiều tan học về, cậu đã thấy một chiếc nôi màu trắng kiểu châu Âu trong phòng mình. Có lẽ do sợ muỗi đốt nên chú Vương còn rất tâm lý, treo một chiếc màn rũ xuống đất cho Tiểu Miêu Miêu.
Còn Tiểu Miêu Miêu thì đang ngủ ngon lành trên chiếc nôi mới.
Bởi vì con bé ngủ sấp nên Hạ Kỳ có thể nhìn thấy hình con heo mập trên mông quần Tiểu Miêu Miêu, hệt như dáng vẻ của con bé lúc này.
Bây giờ đang là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hau-tieu-thanh-mai/1962830/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.