Translator: Nguyetmai
Hạ Kỳ tắt máy tính, nghĩ đến hai chữ "nuôi vợ", đôi lông mày đẹp như tạc bỗng nhíu lại, đăm chiêu suy nghĩ.
Nuôi vợ, cậu muốn nuôi Tiểu Miêu Miêu sao?
Nhưng… hình như cậu cũng không hề thấy ghét khi mình có một cô vợ nhỏ giống như Tiểu Miêu Miêu.
Tít tít…
Là tiếng tin nhắn báo tiền đã chuyển vào tài khoản, cậu không mở ra, mấy người họ là bạn cũ, Hạ Kỳ không sợ bị chuyển thiếu hay bị nợ tiền.
Hạ Kỳ nằm trên chiếc giường lớn hơi nhớ Tiểu Miêu Miêu thơm tho mềm mại, cơ thể nhỏ nhắn trắng nõn mềm mịn giống như tơ lụa, ôm vào lòng rất thoải mái.
Cậu lớn hơn Tiểu Miêu Miêu mười tuổi, không biết sau khi Tiểu Miêu Miêu lớn lên có cảm thấy cậu già hay không?
Thôi mặc kệ, nếu đã là người cậu chọn, cho dù chê cậu già, thì đời này của cô bé cũng chỉ có thể là của cậu.
…
Hôm sau, Hạ Kỳ dậy muộn hơn ngày thường một chút.
Lúc cậu đánh răng rửa mặt xong đi xuống lầu, Ngọc Mạn Nhu đang ngồi trên sofa cúi đầu không biết đang nhìn gì.
Dưới sàn nhà trong phòng khách bày bừa bộn đủ các loại khăn lông, quần áo và đồ chơi của bé gái.
"Mẹ, mẹ đang làm gì thế?"
"Chốc nữa mẹ đi thăm Tiểu Miêu Miêu." Ngọc Mạn Nhu chẳng buồn ngoảnh đầu vẫy tay gọi Hạ Kỳ: "Con trai, con qua đây chọn giúp mẹ với, cái nào hợp với Tiểu Miêu Miêu hơn."
Ngọc Mạn Nhu hơi rầu rĩ nhìn dây chuyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hau-tieu-thanh-mai/1962808/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.