Translator: Nguyetmai
Tiểu Miêu Miêu vẫn còn đang xòe tay lải nhải liệt kê những vị mà cô bé không thích.
Một giây sau, trên vòng eo đầy thịt có thêm đôi bàn tay trắng nõn, hai chân lơ lửng cách mặt đất, Tiểu Miêu Miêu được Hạ Kỳ bế vào lòng.
"Đang nói gì vậy? Hửm?" Hạ Kỳ giơ tay dùng lòng bàn tay lau sạch chóp mũi dính bẩn của Tiểu Miêu Miêu.
Đôi mắt to đen láy của Tiểu Miêu Miêu đảo quanh, lơ đãng liếc nhìn qua vẻ mặt Miêu Kỳ Phong dành cho cô bé.
Vừa rồi chú đã nói với cô bé, chuyện này không thể để cho ôn ã biết được, bằng không thì không mua kẹo cho cô bé ăn nữa. Vì kẹo, cô bé không thể nói được.
"Nương tâm của chú nhỏ trỗi dậy, nói muốn mua kẹo cho Miêu Miêu*." (*) Lương tâm của chú nhỏ trỗi dậy, nói muốn mua kẹo cho Miêu Miêu.
Tiểu Miêu Miêu cũng là cô bé láu cá.
Tiểu Miêu Miêu vừa nói xong, Miêu Kỳ Phong thở phào một hơi, vừa rồi cậu vô cùng sợ Tiểu Miêu Miêu sẽ quên lời giao hẹn mà nói lại cho Hạ Kỳ mấy lời cậu vừa nói.
Hiển nhiên là Hạ Kỳ cũng coi thường bốn chữ "Nương tâm trỗi dậy".
Hạ Kỳ buồn cười: "Miêu Miêu ham ăn, ôn ã không mua cho em sao?"
"Có mua, nhưn mờ chú nhất định muốn mua cho Miêu Miêu, Miêu Miêu mà không cần là chú sẽ khóc đó, người lớn mà khóc thì xấu hổ lắm, Miêu Miêu không muốn đâu*." Tiểu Miêu Miêu nói với vẻ hết cách rồi.
(*) Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hau-tieu-thanh-mai/1962708/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.