Translator: Nguyetmai
Hạ Kỳ chậm rãi nhìn về phía hai người phụ nữ mà Hạ Mộng chỉ, rồi kính trọng nói: "Chào dì ạ."
"Gọi dì cái gì chứ, con cứ gọi là bác giống Tiểu Miêu Miêu là được rồi." Tưởng Lệ - chị dâu cả của Hạ Mộng là một người phụ nữ cởi mở thẳng thắn, lập tức phóng khoáng vẫy vẫy tay.
Ôn Uyển - chị dâu thứ hai của Hạ Mộng cũng cười bảo: "Sớm muộn gì cũng là người một nhà, đổi cách gọi luôn đi cho quen miệng."
Hạ Kỳ cũng không làm cao, nhếch khóe môi, nhẹ nhàng gọi một tiếng: "Bác cả, bác hai."
"Được đấy, ngoài trời sương lạnh, mau vào nhà thôi!" Tưởng Lệ nói.
Trước đây họ đã biết cháu gái nhà mình có một ông chồng nhỏ, nhưng vẫn chưa có cơ hội gặp mặt. Nay gặp rồi, chỉ có thể nói quả nhiên danh bất hư truyền. Khuôn mặt điển trai xuất chúng, khí chất nhã nhặn, đối nhân xử thế rất có chừng mực, quả là một chàng trai hiếm gặp. Hơn nữa nghe nói, ông xã này còn do Tiểu Miêu Miêu tự mình chọn, Tưởng Lệ thật sự muốn cho Tiểu Miêu Miêu một like.
Mới tí tuổi đầu, mà mắt nhìn người đã chuẩn thế rồi. Tại sao con trai nhà mình lại không có triển vọng thế chứ, đã mười một tuổi rồi, mà chẳng thấy kiếm lấy một cô vợ về nhà.
Hạ Ý Hiên ở trong nhà nằm im cũng trúng đạn. Thật ra, sau này Tưởng Lệ mới biết, ánh mắt của Tiểu Miêu Miêu bình thường cũng chẳng ra làm sao, nhưng chỉ mỗi chuyện chọn chồng, thì ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hau-tieu-thanh-mai/1962673/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.