Translator: Nguyetmai
"Đặc quyền?" Hiệu trưởng nghe thấy điều kiện của Hạ Kỳ cũng không tức giận.
Việc thầy hiệu trưởng không hề thảng thốt hay giật mình cũng nằm trong dự liệu của Hạ Kỳ. Cậu không thích chiến đấu mà không chuẩn bị, trước khi đến đây cậu đã điều tra thầy hiệu trưởng này.
Hiệu trưởng của trường cấp hai này đối xử với học sinh giỏi rất khoan dung. Chỉ cần bạn học giỏi, thì bạn có thể lấy được đặc quyền của hiệu trưởng ở đây. Điều kiện tiên quyết là không được quá đáng.
Có thể đây là cách để khích lệ học sinh tích cực học hành, vì vậy, hằng năm, Trường Trung học Anh Xán của bọn họ đều có tỷ lệ lên lớp cao nhất trong tất cả các trường trung học toàn thành phố.
Chỉ là, lúc hiệu trưởng nghe Hạ Kỳ nói đến là muốn đặc quyền thì sắc mặt rõ ràng đã không còn tốt như vừa rồi.
Lần này Hạ Kỳ đứng đầu toàn thành phố, ông lo Hạ Kỳ sẽ làm bộ làm tịch, đưa ra yêu cầu nào đó làm ông khó xử. Hơn nữa, cậu chỉ mới mở miệng nói mấy câu đã khiến tim hiệu trưởng đập thình thịch.
"Thầy hiệu trưởng không cần khó xử, em biết chừng mực mà."
Thấy tâm tư của mình bị một thiếu niên mười mấy tuổi nhìn thấu, hiệu trưởng ngượng ngùng mỉm cười.
"Xem em nói kìa, Hạ Kỳ, em muốn đặc quyền gì nào?"
"Em muốn rất đơn giản, thứ nhất, em không muốn nhà trường can thiệp vào chuyện tình cảm của em."
Cậu không muốn giống như hồi tiểu học, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hau-tieu-thanh-mai/1962625/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.