Translator: Nguyetmai
Mặc dù không rõ Hạ Kỳ hỏi chuyện này làm gì, nhưng Ngọc Mạn Nhu vẫn thành thật nói: "Cơm đó!"
"Món gì ạ?"
"Mẹ chuẩn bị nấu một bữa cơm trưa đầy đủ dinh dưỡng cho hai cục cưng ở nhà. Có trứng xào cà chua, cải thảo xào, sườn kho tàu, còn cả canh rong biển nữa. Thế nào, khá đấy chứ?"
Ngọc Mạn Nhu không giấu được sự đắc ý trong giọng nói. Có thể nấu nhiều món như thế, đến cả cô còn phục mình nữa là.
"Vâng, cũng được ạ." Hạ Kỳ hờ hững khen cô, rồi lại hỏi: "Vậy mẹ nấu xong chưa ạ?"
Ngọc Mạn Nhu: "…"
Đôi mắt xinh đẹp của cô vô thức liếc nhìn cải thảo mới cắt một nửa ở trên thớt, trứng gà đập vào bát vẫn chưa kịp khuấy, rong biển khô cứng, còn một đống sườn vẫn chưa được chặt ra, lập tức gục mặt xuống. Sự đắc ý vừa rồi đã biến thành tro bụi hết.
Hạ Kỳ thấy đầu dây bên kia im lặng, liền biết chắc chắn mẹ cậu làm hỏng bữa trưa rồi. Không ai hiểu rõ tài nấu nướng của Ngọc Mạn Nhu bằng Hạ Kỳ. Dù sao mấy năm trước lúc không có ba ở nhà, cậu không ăn cơm do dì giúp việc nấu thì cũng chỉ ăn đồ ăn ngoài, thỉnh thoảng cũng có ăn mì hoặc cháo do Ngọc Mạn Nhu nấu một lần.
"Mẹ à, mẹ có biết bây giờ là mấy giờ rồi không?"
Ngọc Mạn Nhu hỏi: "Mấy giờ rồi?"
Hôm nay cô vừa vào phòng bếp là đã chiến đấu luôn với mấy cân thịt sườn này rồi, quên hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hau-tieu-thanh-mai/1962614/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.