Editor: Nguyetmai
"À…" Ngọc Mạn Nhu ngẫm nghĩ, rồi giải thích: "Chụp ảnh chính là dùng cái máy kia để chụp ảnh con lại. Sau đó con sẽ xuất hiện ở trên kia, rồi sau đó chúng ta có thể rửa thành ảnh, còn có thể ghi hình lại rồi cho vào ti vi để xem."
Tiểu Miêu Miêu nghiêng đầu suy nghĩ. Trong lúc đó, Ngọc Mạn Nhu đã mặc xong đồ cho cô bé. Bây giờ cô bé đang ngồi trên giường đi tất, đôi mắt cứ đảo xung quanh. Cô bé nhìn đỉnh đầu của Ngọc Mạn Nhu hỏi: "Vậy có phải là sau này Miêu Miêu có thể nhìn thấy mình trên ti vi hông*?"
(*) Vậy có phải là sau này Miêu Miêu có thể nhìn thấy mình trên ti vi không?
"Đúng thế."
Chương trình này sau này sẽ phát sóng trên truyền hình, nên Tiểu Miêu Miêu cũng có thể nhìn thấy mình trên ti vi rồi.
Đôi mắt long lanh của Tiểu Miêu Miêu tỏa sáng rực rỡ, lấp lánh như trời sao, cơ thể nhỏ nhắn của cô bé khẽ giãy giụa trong lòng Ngọc Mạn Nhu: "Mẹ Ngọc, con muốn xuống."
Ngọc Mạn Nhu thả Tiểu Miêu Miêu xuống đất. Được tự do, Tiểu Miêu Miêu nhấc đôi chân nhỏ bước về phía anh quay phim. Lúc còn cách anh chàng kia một đoạn, Tiểu Miêu Miêu dừng lại, đứng đó, cúi đầu dùng đôi tay nhỏ nhắn sửa soạn lại quần áo của mình, rồi toét miệng nở nụ cười thương hiệu của mình.
Tiểu Miêu Miêu mặc bộ váy liền màu hồng phấn, mái tóc suôn mượt kẹp một chiếc kẹp tóc pha lê. Đôi mắt to tròn lấp lánh, rực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hau-tieu-thanh-mai/1962554/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.