Translator: Nguyetmai
Mẹ Chu Gia Kiện nhìn thấy cảnh tượng này, thì xúc động đến bật khóc.
Đây là lần đầu tiên kể từ khi mắc bệnh tự kỷ đến nay, con trai mình mới nói nhiều như vậy với người khác, sao cô có thể không xúc động cho được chứ.
Bác sĩ nói rằng, nếu như trị liệu bằng thuốc không có hiệu quả, thì có thể tìm một người thấu hiểu với người bệnh hoặc là người có thể bước vào thế giới nội tâm của người bệnh. Người đó sẽ thông qua thời gian dài tiếp xúc với nhau, rồi dần dần lôi cậu bé từ trong thế giới của chính mình ra.
Rõ ràng Tiểu Miêu Miêu chính là người có thể lôi Chu Gia Kiện ra từ trong vực sâu thẳm.
Cô bé hoạt bát đáng yêu, lại rất hiểu ý người khác, quan trọng nhất chính là Chu Gia Kiện hình như rất ỷ lại vào Tiểu Miêu Miêu.
Chỉ có điều, thân phận của Tiểu Miêu Miêu không đơn giản, cô bé là con dâu của Ngọc Mạn Nhu, cho nên mẹ của Chu Gia Kiện có phần do dự.
Còn Hạ Kỳ ở phía sau thì toàn thân tỏa ra khí lạnh, sắc mặt xanh mét.
Tuy Tiểu Miêu Miêu còn nhỏ, chưa hiểu chuyện tình cảm, nhưng ở trong lòng Hạ Kỳ, cô bé sẽ luôn là của riêng mình cậu.
Nhưng càng lớn dần lên, Tiểu Miêu Miêu tiếp xúc với càng nhiều người hơn, và cô bé cũng không còn phải chỉ ở bên cạnh cậu mới chịu nữa, thì sự lo sợ trong lòng Hạ Kỳ cũng ngày càng lớn dần thêm.
Hạ Kỳ đứng trước máy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hau-tieu-thanh-mai/1962516/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.