Chương trước
Chương sau
Translator: Nguyetmai

Thế nhưng lần này chưa đợi Hạ Kỳ mở miệng, Tiểu Miêu Miêu đã nói trước một bước.

Cô bé nắm chặt quần áo Hạ Kỳ: "Hông muốn, Miêu Miêu muốn chơi cùng ôn ã*."

(*) Không muốn, Miêu Miêu muốn chơi cùng ông xã.

Nói xong, Tiểu Miêu Miêu không nhìn Chu Gia Kiện lấy một cái mà kéo Hạ Kỳ rời đi.

Trong lòng Tiểu Miêu Miêu, người nào có ý đồ muốn tách cô bé và Hạ Kỳ ra thì người đó chắc chắn là một tên cực kỳ xấu xa. Vậy thì bây giờ trong lòng cô bé, Chu Gia Kiện đã bị xếp vào hàng ngũ cực kỳ xấu xa đó rồi.

Chu Gia Kiện đứng ngẩn ngơ nhìn theo bóng dáng Tiểu Miêu Miêu rời đi.



Trong khu giải trí, ai ai cũng có thể nhìn thấy một đứa bé gái xinh xắn kéo tay chú chuột Mickey đi hết khu trò chơi này đến khu trò chơi khác.

Hôm nay Tiểu Miêu Miêu chơi rất vui, bởi vì Hạ Kỳ luôn ở bên cô bé.

Ngày hôm nay, một chú chuột Mickey cầm một chùm bóng bay nhiều màu cùng một cô bé bụ bẫm đáng yêu đã trở thành tiêu điểm trong sân chơi.

...

Ngày thứ ba.

Hôm nay là ngày quay cuối cùng của chương trình thực tế. Quay nốt ngày hôm nay, show truyền hình này sẽ chính thức đóng máy.

Ekip thực hiện chương trình đã tập hợp cả năm gia đình ở ngọn núi phía sau Khu sơn trang Tú Thủy.

Mọi người đều biết đây là lần tụ họp cuối cùng của các gia đình. Dù gì cũng đã sống chung dưới một mái nhà hai ngày hai đêm, nên lúc chia tay ít nhiều cũng sẽ có chút xúc động.

Chỉ có mấy đứa bé hồn nhiên vẫn đang tò mò nhìn đông ngó tây, thắc mắc không biết hôm nay sẽ có gì chơi.

Đây chính là sự khác biệt giữa người lớn và trẻ con, cũng là lý do chính mà một số người lớn luôn hoài niệm và muốn quay về thời ấu thơ.

Bởi vì đa số những đứa trẻ ở tuổi này đều hồn nhiên ngây thơ, vô lo vô nghĩ, không phải bôn ba vì cuộc sống, cũng chẳng có nhiều nỗi vất vả và phiền não như vậy.

Đạo diễn Hàn Khang luôn nấp kỹ ở phía sau lần này lại bước đến trước ống kính.

Hàn Khang đưa tấm thẻ đang cầm trong tay ra, trên mặt sau của tấm thẻ còn in logo của chương trình này.

"Hôm nay là ngày quay cuối cùng của chương trình "Mẹ đã về". Trong mười mấy ngày phải chăm con một mình, tôi tin những người mẹ đều đã có những kinh nghiệm tâm đắc để nuôi dạy con mình, tình cảm với con mình chắc chắn cũng đã gần gũi hơn trước. Tiếp theo đây chính là tiết mục tặng quà."

"Phần quà là một thứ có thể thể hiện được tình cảm của bạn dành cho đối phương rõ ràng nhất. Người xưa có điển tích nhẹ như lông hồng, hoặc nặng tựa Thái Sơn. Không biết quà mà bạn tặng cho đối phương sẽ nhẹ như lông hồng hay nặng tựa Thái Sơn đây?"

Mẹ và các bé tặng quà cho nhau, hoặc cũng có thể tặng quà cho các bạn khác, các bà mẹ khác.

Món quà những bà mẹ tặng nhau là những món đồ trang sức quý giá hoặc những bức tranh nổi tiếng. Bất kể là món quà do ai tặng cũng đều có giá trị không nhỏ.

Những đứa bé thì khác, chúng tự tay làm những phần quà nho nhỏ tặng cho nhau.

Có tranh vẽ, có những con vật được xếp từ giấy, có phong thư với nét chữ xiêu xiêu vẹo vẹo...

Cho dù thoạt nhìn những món quà này đều hết sức bình thường, có vứt ra đường thì cũng chưa chắc đã có ai nhặt, nhưng trong mắt những bà mẹ lại quý giá hơn bất kỳ món trang sức nào trong hộp trang sức của các cô ấy.

Bởi vì tấm lòng của các con không thể mang ra đong đếm bằng giá tiền được.

Tiểu Miêu Miêu không tặng hộp quà nào cho Ngọc Mạn Nhu, mà lại tặng cô một bài múa đơn rất đơn giản - bài "Đom đóm bay".

Ekip thực hiện chương trình bật nhạc nền. Tiểu Miêu Miêu mặc một bộ váy múa màu hồng, từ từ nhón chân lên theo điệu nhạc, bắt đầu múa.

Cô bé khẽ ngâm nga: "Màn đêm đen dần buông xuống, trăm ngàn vì sao lấp lánh. Đom đóm bay, đom đóm bay…"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.