Tiểu Miêu Miêu đã năm tuổi nhưng vẫn ở cùng phòng với Hạ Kỳ như cũ.
Tiểu Miêu Miêu lên ba tuổi, bắt đầu đi học mẫu giáo thì Hạ Kỳ đã muốn để cô bé ra ngủ riêng phòng khác, nhưng cô bé lại sống chết không chịu.
Hạ Kỳ vốn cưng chiều Tiểu Miêu Miêu, không chịu được khi cô bé rơi nước mắt nên khi nhìn thấy cô bé khóc thảm thương như vậy thì lập tức bỏ ngay ý định đó đi.
Lúc Hạ Kỳ bước ra từ phòng tắm, Tiểu Miêu Miêu vẫn còn đang ngủ.
Cậu nhìn đồng hồ trên tường, biết là không thể chậm trễ thêm nữa.
Dù cậu có đặc quyền từ hiệu trưởng, có thể không phải đến lớp tự học buổi sáng, hơn nữa thời gian quy định của nhà trẻ với học sinh cũng không quá nghiêm khắc.
Nhưng Hạ Kỳ muốn xây dựng thói quen về thời gian cho Tiểu Miêu Miêu.
Cho dù cậu cưng chiều Tiểu Miêu Miêu nhưng lại không phải kiểu yêu chiều mù quáng kia.
Mỗi khi thức dậy Tiểu Miêu Miêu đều luôn ngái ngủ, nên khi bị Hạ Kỳ kéo dậy khỏi giường thì chẳng mấy vui vẻ.
Hạ Kỳ đã sớm quen với tính khí của Tiểu Miêu Miêu mỗi sáng sớm nên ôm thẳng Tiểu Miêu Miêu đến phòng vệ sinh để đánh răng và rửa mặt cho cô bé.
Lúc Tiểu Miêu Miêu vui vẻ thì sẽ cực kỳ phối hợp với Hạ Kỳ. Thế nhưng bây giờ cô bé đang không vui…
Dáng người của Tiểu Miêu Miêu thấp lũn chũn, nên trước bồn rửa mặt được đặt thêm một cái ghế đẩu. Hạ Kỳ đặt Tiểu Miêu Miêu đứng lên ghế, thấp giọng nói: "Đứng lên ghế đi, anh lấy kem đánh răng."
"Không thích."
Tiểu Miêu Miêu bĩu môi, mắt híp lại thành đường thẳng, người nhũn ra như không xương dựa vào người Hạ Kỳ, không chịu đứng thẳng người.
Hạ Kỳ bất đắc dĩ lắc đầu. Cậu đứng sau lưng Tiểu Miêu Miêu, để Tiểu Miêu Miêu dựa vào lòng mình rồi mới đưa tay lấy kem đánh răng.
Sau đó tự mình đánh răng, rửa mặt cho Tiểu Miêu Miêu.
Sau khi sửa soạn xong thì lại ôm Tiểu Miêu Miêu về phòng ngủ, mặc quần áo, cột tóc cho cô bé.
Hạ Kỳ chải tóc rất thành thạo, rất nhanh sau đó mái tóc đen nhánh đã được Hạ Kỳ buộc thành đuôi ngựa gọn gàng.
Trong lúc đó mắt Tiểu Miêu Miêu vẫn luôn nhắm, thân thể mềm nhũn như đã ngủ thiếp đi.
Nhưng trong lòng Hạ Kỳ biết rõ, Tiểu Miêu Miêu không hề ngủ.
Cô bé đang giận dỗi cậu vì đã quấy rầy mộng đẹp của cô bé, nên mới cố ý làm trò.
Hạ Kỳ ngồi ngay trước bàn trang điểm của Tiểu Miêu Miêu, mắt nhìn cô bé đang dựa vào lòng mình, giọng khàn khàn: "Miêu Miêu còn muốn ngủ tiếp không?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]