Editor: Nguyetmai
"A!" Tiểu Miêu Miêu không buồn quan tâm: "Người nuông chiều con mà còn bắt con làm việc mình không thích!"
"Trẫm cho con học hành mở mang đầu óc, vậy mà giờ lại trách trẫm?"
"Đúng vậy." Tiểu Miêu Miêu mạnh miệng, hiên ngang đáp lời.
"Được lắm, được lắm, được lắm." Hạ Kỳ liên tục nói ba chữ được lắm: "Con không hổ danh là con gái ngoan của trẫm."
Tiểu Miêu Miêu cúi đầu, lẩm bẩm trong miệng: "Biết là được rồi". Chỉ là khi cô bé đang suy nghĩ thì Hạ Kỳ lập tức thay đổi sắc mặt thành buồn bực: "Con nói nếu hôm nay trẫm không cho con hai mươi trượng, liệu có phải ngày mai con sẽ cưỡi lên cổ trẫm không?"
Tiểu Miêu Miêu: "Con…"
Hạ Kỳ không cho cô bé cơ hội mở miệng, vung tay lên: "Người đâu, Miêu Cách Cách dạy mãi không sửa, mạo phạm long nhan, phạt hai mươi trượng để răn đe."
Thời điểm ý chỉ được truyền ra, nước mắt đã rơi đầy trên mặt Tiểu Miêu Miêu: "Hoàng A mã, người nhất định phải đối xử với con như vậy sao?"
Nhìn thấy Tiểu Miêu Miêu như thế, lòng Hạ Kỳ mềm nhũn nhưng cuối cùng vẫn không đành lòng mà phất tay, ra hiệu dẫn cô bé đi.
"Hoàng A mã, Hoàng A mã!"
Sau lưng truyền đến tiếng gào khóc của Tiểu Miêu Miêu... Thật ra tất cả những chuyện này đều là giả, nhưng diễn xuất của cả hai chẳng khác nào tình tiết đang chiếu trên ti vi cả. Thậm chí, còn nhỉnh hơn một chút.
Diễn xuất trời sinh, câu này hẳn là để chỉ Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hau-tieu-thanh-mai/1962356/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.