Tiểu Miêu Miêu bây giờ đã không còn nhớ rõ chuyện năm đó cô bé cố sống cố chết bám dính lấy Hạ Kỳ, mà bỏ rơi ba mẹ mình.
"Chẳng phải yêu thương thì nên sống cùng nhau ư?"
Tiểu Miêu Miêu gối lên vai Hạ Kỳ, lẳng lặng nghe tiếng Hạ Kỳ nói.
"Ông nội, bà nội có yêu em không?"
"Yêu!"
Ông nội và bà nội thường xuyên đến thăm cô bé. Mỗi lần đến thăm, ông bà đều mang theo một túi lớn gồm đồ ăn vặt và đồ chơi. Sau đó sẽ bế cô bé lên không ngừng hôn hít.
"Vậy ông bà nội có sống cùng em không?"
"Không ạ."
Tiểu Miêu Miêu lắc đầu, cô bé có vẻ hơi hiểu ra, nhưng dường như vẫn chưa hiểu lắm.
Hạ Kỳ lại nói: "Miêu Miêu chỉ có một, nếu ở cùng với mẹ, thì sẽ không thể ở bên Thất cách cách được. Lúc trước, là Miêu Miêu tự quyết định muốn sống cùng với Thất cách cách. Nếu Miêu Miêu muốn sống cùng với mẹ, vậy thì sau khi chúng ta trở về, em liền dọn về nhà ở, được chứ?"
"Không!" Tiểu Miêu Miêu lắc đầu, bàn tay nhỏ vòng chặt lấy cổ Hạ Kỳ: "Miêu Miêu muốn ngủ với Thất cách cách."
"Vậy nên bây giờ em còn cảm thấy mẹ không yêu em nữa không?" Tiểu Miêu Miêu lặng im, chẳng nói chẳng rằng. Có vẻ như là do cô bé lựa chọn không ở cùng với ba mẹ.
"Váy mà em đang mặc, cùng với đồ dùng sinh hoạt trong ba lô thật ra đều là mẹ em mua cho em. Những thứ đó em đều thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hau-tieu-thanh-mai/1962280/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.