- Haiz, tiểu Sinh và tiểu Vũ có thể đổi mặt một chút thì thật tốt - Nhâm Hảo Nhi ngồi ở trong sân, nhìn tiểu Sinh tiểu Vũ vui đùa ầm ĩ một mảnh cách đó không xa thì không khỏi cảm khái. 
Tiểu Sinh lớn lên giống Võ Sở Vũ, mặt mày tinh xảo, trước khi tập võ, người không biết rõ đều nói là con gái, hiện giờ do tập võ mà trưởng thành, đường nét dần dần hiện rõ, thân thể cường tráng, không mảnh mai giống lúc trước, trái lại rất giống ông ngoại Võ Hầu Chi. 
Mà tiểu Vũ giống Tư Nhâm Dã hơn, mặt mày coi như thanh tú, không xinh đẹp giống tiểu Sinh, đều có má lúm đồng tiền nhưng tựa hồ cũng thô to hơn so với tiểu Sinh, hơn nữa tính khí nghịch ngợm kia thật càng giống đứa nhỏ Tư gia hơn tiểu Sinh. 
- Mẹ, tiểu Vũ còn nhỏ, còn chưa nảy nở mà - Tư Nhâm Dã cầm lấy một khối điểm tâm nhét vào miệng, nói chuyện còn phun ra một ít mảnh vụn. 
Nhâm Hảo Nhi lắc đầu, trước kia tại thâm sơn cùng cốc này còn cảm thấy con gái nhà mình bộ dạng coi như không tồi, trắng trẻo, ngũ quan mặc dù không tinh diệu nhưng cũng dễ nhìn, khiến cho người ta cảm thấy thoải mái. Nhưng hôm nay cả ngày nhìn thấy Võ Sở Vũ, quay đầu lại nhìn Tư Nhâm Dã, nhìn thế nào lại cảm thấy đứa nhỏ này ra ngoài đã đánh mất mặt mũi của bà. 
- Con cũng chưa thấy nảy nở lên nhiều ít đấy - Nhâm Hảo Nhi vẻ mặt ghét bỏ, trong lòng thẳng thừng tự nhủ, nếu Võ Sở Vũ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hang-dai-nham-vu-tu-nham-da/1365607/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.