Làm vài món đồ cho bé xong Võ Sở Vũ liền cảm thấy có chút nhàm chán, cô nghĩ làm chút gì đó cho Tư Nhâm Dã. Chuyện đầu tiên Võ Sở Vũ nghĩ đến là cái khăn bị Tư Nhâm Dã mượn hoa hiến Phật, nếu nàng không cần khăn vậy làm cái khác, nếu nói thứ Tư Nhâm Dã tuyệt đối có thể sử dụng đến, không thể có gì khác ngoài túi đựng tiền. 
Quyết định xong, Võ Sở Vũ lại có vấn đề mới, cô từ nhỏ tập võ, Võ tam tiểu thư không biết thiêu, nha đầu Võ Hàm Vũ kia càng đừng hy vọng. Võ Sở Vũ biết phải mặt dày mày dạn đi tìm Nhâm Hảo Nhi. 
Nhâm Hảo Nhi đương nhiên rất vui lòng, Tư Nhâm Dã không học, Nhâm Hinh cũng không học, tịch mịch nhiều năm như thế, rốt cuộc có người tới nguyện ý học. Nhâm Hảo Nhi dạy rất kiên nhẫn cẩn thận, Võ Sở Vũ học vô cùng nhanh, một lát sau liền có thể tự mình làm. Nhâm Hảo Nhi nhìn nhìn Võ Sở Vũ thêu, thường chỉ điểm vài câu, Võ Sở Vũ rất biết điều, Nhâm Hảo Nhi nói gì đều thật sự nghe theo. 
Nhâm Hảo Nhi nhìn thấy Võ Sở Vũ mang thai đã lớn, hình như có suy nghĩ gì đó trong chốc lát, chậm rãi mở miệng nói: 
- Sở Sở, sắp tới con có tính toán gì chưa? 
- Bây giờ còn chưa có - Võ Sở Vũ cũng nghĩ một lát, đích xác không có tính toán gì. Nếu nói ở lại chỗ này, nhưng chính mình danh phận gì cũng không có. Tuy đây không phải việc khó, nhưng nói thế nào cũng muốn nói rõ với 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hang-dai-nham-vu-tu-nham-da/1365586/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.