Hải đường nhìn thấy đám Bạch linh luyện sắp xong tâm càng lúc càng nóng vội,vì chúng mà nàng phải chần chừ ở nơi đây,tuy nơi này rất tốt rất đẹp nhưng thế giới cổ đại mới mẻ phía dưới chân núi kia ngày đêm không ngừng hấp dẫn nàng.
Hải đường ngồi nghỉ trên tảng đá lớn,bên cạnh thác nước rào rào đổ xuống lòng hồ nho nhỏ.Nàng đặt một tay lên đùi,một tay chống cằm,nhìn nhìn mặt nước không ngừng xao động,cùng đàn cá như những phiến bạc trắng muốt,nhô lên hớp không khí.
Thỉng thoảng Hải đường vẫn ra đây ngồi một mình,ngắm nghía cảnh vật cũ rồi lại liên tưởng tới người xưa.Cố nhân đi rồi hà cớ gì nàng lại cứ phải ra đây thẫn thờ?
Hải đường là cực kỳ tò mò về nữ nhân có khuôn mặt giống nàng y đúc nhưng nén vấn,sắp nội thương tới nơi cũng được đoạn thời gian thân thích với mọi người,liền nói ra thắc mắc bấy lâu nay dày vò mình.
Được biết đó là thánh nữ của Huyết Hải giáo mà nhân gian thường gọi nàng là thanh y thánh,quốc sư đại nhân cuối cùng của tiền triều Đông Hải đồng thời cũng là giáo chủ đời đầu tiên đặt cho tên Mặc tuyết.Thanh y thánh mới mất được 5 năm,là người mà tên Hồng y đó kiêng kỵ nhắc tới.Theo như lời tiểu Hoa,Mặc Phong nói thì tính cách của thanh y thánh về cơ bản cũng khá giống Hải đường.
Ặc…
Hải đường nhớ cái tối nàng và đối phương nói về Hắc tử thạch,khi nhắc tới thánh nữ thì thần sắc người ta rõ chuyển biến xấu….tựu trung giữa 2 người bọn họ có dây mơ rễ má gì?Bọn Mặc Phong lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hai-nguyen-duong/1401898/quyen-1-chuong-28-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.