Người trong tranh lấy hoa so với dung mạo,rực rỡ lộng lẫy như huyết mẫu đơn được tắm dưới ngàn vạn tia nắng sớm mai,vạn hoa chi vương nghiêng thành nghiêng nước.
Lại như đóa bạch tuyết lan thánh khiết trang nhã,nở e ấp dưới ánh trăng rằm,điểm mấy giọt sương đêm lấp lánh như dát dạ minh châu,linh động như thiên tiên khiến chúng sinh chỉ dám đứng xa xa ngước nhìn.
Một thân hoàng y đứng giữa vườn thượng uyển trăm hoa ngàn sắc như làm nền cho dung nhan nữ nhân,nàng nổi bật như tâm điểm của đất trời.
Y phục thanh nhã cũng không cách gì che lấp được nhan sắc diễm lệ,tóc huyền khẽ bay được vấn đơn giản bởi cây trâm lục bảo phía đầu gắn một đóa sen bằng bạc,phía dưới rủ 3 hàng ngọc trai nhỏ xinh phấn hồng là trang sức duy nhất.
Nàng chỉ đơn thuần là đứng đó,trên cao là trời xanh mây trắng,xung quanh là trăm sắc ngàn tía,xa xa là đình đài lầu các tầng tầng,mái cong vút gói lưu ly…nhưng khung cảnh nguy nga quyền quý đó lại chỉ có tác dụng tô điểm cho nữ nhân.
Nàng như tiên nữ hạ phàm lơ đãng ngắm mỹ cảnh lại có họa nhân chăm chú tỉ mẩn ngắm nàng.Giai nhân không chỉ bề ngoài tuyệt sắc nhất tiếu khuynh nhân thành tái tiếu khuynh nhân quốc mà còn bởi khí chất bất phàm tựa ngọc nữ giáng thế.Mâu quang an tường tĩnh nhiên mà nhìn vạn vật trầm luân,môi phấn hồng khẽ cong luôn nhàn nhạt như thế cho dù gió giục mây vần bãi bể nương dâu.
Nàng công chúa lấy diễm hoa làm tư sắc,lấy tiếng chim trong vắt làm giọng nói,lấy minh nguyệt làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hai-nguyen-duong/1401886/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.