Gian ngoài là bộ bàn ghế gỗ đào,Mặc phong cẩn thận đặt Vô danh ngồi xuống,ngăn với dục bồn bên trong là tấm bình phong 4 miếng họa sắc cảnh 4 mùa.
Có 2 dục phòng đặt liền kề ở phía sau phòng bếp,một nồi nước ấm to đùng luôn có sẵn được đặt trên bếp ủ,khi nào cần thì múc một ít ra dùng,còn để tắm thì với một hệ thống dẫn nước vào trực tiếp dục phòng,chỉ cần múc sang dục bồn là xong.
-mỹ nhân,ngươi vào trong múc nước vào dục bồn đi,còn ta sẽ đi hỏi Trần đại thẩm mượn tạm một bộ y phục cho tên này thay.
Nàng định dảo bước thì Mặc phong lên tiếng vấn.
-Hải Đường cô nương…cô nương định làm gì?
-đương nhiên là cho tên đó tắm a.
-tắm?tại sao lại là tắm?
-ừm,trước mắt cứ thử qua vậy đã.
Dứt lời Hải đường liền bỏ ra ngoài,Mặc phong nhìn theo thất thần đến khí Vô danh hé một con mắt lạnh lùng gọi.
-Mặc phong…
Hắn mới quay ra nhìn lại chàng với ánh mắt có rất nhiều cảm xúc phức tạp đan xen khiến Vô danh càng không hiểu nổi.Con người Mặc phong lúc nào cũng như thế ngoại cao nhân vốn luôn thanh dật an nhiên sao bây giờ lại biểu lộ lắm cung bậc tình cảm trần tục tới vậy?lẽ nào nữ nhân kia lại có thể tác động nhiều tới vậy?
Mặc phong bỏ vào buồng trong bắt đầu múc nước ấm đổ vào dục bồn,được một lúc thì lên tiếng vấn,giọng phát ra nhẹ như hơi thở.
-chủ tử…cô nương đó…cô nương đó…người có sao không?
Một lát sau Vô danh mới thở dài, miễn cưỡng đáp.
-ta đương nhiên là có sao…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hai-nguyen-duong/1401883/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.