Chương trước
Chương sau



Thiên Hạ
Chương 326 : Sứ giả đế quốc
gacsach.com
Năm mới của năm Thiên Bảo thứ mười hai đã đến. trong tiếng pháo tưng bừng. khắp thành Toái Hiệp rộn ràng vui lễ hội. suốt một năm qua. An Tây đã chiếm được thắng lợi huy hoàng trong trận chiến Thổ Phồn, lại từ Đại Thực có được một lượng lớn lương thực, những thắng lợi này làm cho năm mới của Toái Hiệp đặc biệt dồi dào và sung súc, các tửu lầu của Toái Hiệp thành đều đông nghẹt khách.
Thành đông cũng có một Thái Bạch tửu lầu. ban đầu gọi là Hạ Lạp tửu lâu. tháng chín năm nay vừa mới đổi tên. cho dù Lý Bạch ở Trung Nguyên không ai không biết, nhưng quê nhà của hắn tại Toái Hiệp, lại rất hiếm người biết, cho đến khi một lượng lớn di dân Hà Đông chuyển đến Toái Hiệp, không ít người đọc sách đồng loạt đi nghe ngóng nơi ở cũ của Lý Bạch, người Toái Hiệp lúc này mới biết là. thì ra quê nhà của bọn họ cũng đã sinh ra được một danh nhân Đại Đường, vì vậy Hạ Lạp tửu lâu lập tức sửa tên là Thái Bạch tửu lâu. đồng thời trên cửa lớn treo lên một tấm hoành phi. Lý Khánh An đích thân viết lên một hàng chữ: “Thái Bạch tứ bề mọc lên. nơi này chính tông nhất.”
Cũng giống như những tửu lâu khác. Thái Bạch tửu lâu từ sáng sớm thức dậy đã đông như mắc cửi. mỗi một tầng đều ngồi đầy khách, tiếng huyên náo ồn ào không dứt bên tai, ở mấy chiếc bàn gần cửa sổ lầu hai đều bị người ta bao hết. ngồi đầy đến ba bốn mươi người. đều là người Hồ da trắng mắt xanh, ở giữa còn ngồi xen lẫn hai người Đột Quyết phiên dịch, ở Toái Hiệp, người Hồ Túc Đặc cũng không ít. rất nhiều người đều là mũi cao mắt xanh, nhưng so với mấy chục người này lại có phần không giống nhau, những người này mũi cao mắt sâu. ngôn ngữ trang phục ăn bận cũng rất khác so với người Túc Đặc.
Tiểu nhị của khách điếm đã gặp qua rất nhiều người, hắn lập tức bèn đoán ra. những người Hồ này đến từ Bái Chiếm Đình (*Byzantium) xa tít phía tây, Bái Chiếm Đình ở triều Đường thật ra gọi là Phất Lâm quốc, vì Lý Khánh An xưng là Bái Chiếm Đình, nêu các quan viên An Tây cũng theo Lý Khánh An xưng hô như vậy, dần dần lâu ngày, An Tây bèn không còn xưng là Phất Lâm quốc, mà sửa lại xưng là Bái Chiếm Đình, còn người Bái Chiếm Đình lại xưng mình là đế quốc La Mã.
những người Hồ đến từ Bái Chiếm Đình này chính là sứ giả do Bái Chiếm Đình hoàng đế Quân Sĩ Thản Đinh đời thứ năm (*Congtantinus V) phái đến. Lý Khánh An ở năm trước phái Bùi Du đi sứ Bái Chiếm Đình, vì hắn chỉ là sứ giả của Tiết độ sứ địa phương phái đi. cũng giống như là phái đoàn viếng Trung Hoa của châu nào đó như bây giờ, cấp bậc khá thấp, vì vậy không được xem trọng. Congtantinus V tuy là xuất phát từ sự tò mò mà tiếp kiến hắn. nhưng vẫn không hề chú tâm đến. mãi cho đến tháng sáu năm nay, Congtantinus V từ miệng của người Đại Thực nghe nói chiến dịch Đát La Tư(Taraz). hắn lúc này mới biết vương triều A Bạch Tư(Abbgid) lại bị quân địa phương của triều Đường đánh bại. mà thủ lĩnh của toán quân đội địa phương này lại là An Tây Tiết độ sứ Lý Khánh An đã từng liên hệ với hắn.
quân Sĩ Thản Đinh đời thứ năm (*Congtantinus V) lúc này mới coi trọng hẳn lên. hắn lại từ miệng người Đột Quyết dần dần hiểu ra được một số tình hình của Lý Khánh An. biết được đất đai mà hắn khống chế được vượt xa mình rất nhiều, làm hắn vô cùng kính ngưỡng. hắn lập tức phái đệ đệ của mình là Joseph làm đặc sứ. đi sứ An Tây.
Ngồi ở vị trí của bàn thứ nhất chính là đặc sứ Ước sắt. hắn khoảng ba mươi mấy tuổi, thân hình cao gầy. khí chất tao nhã. trên môi một đường râu dài dài xếch lên hai bên. cắt tỉa vô cùng tinh xảo, hắn là đại thần số một chủ quản mậu dịch của đế quốc Bái Chiếm Đình. Congtantinus V phái hắn đến xuất sử An Tây ngụ ý cũng rất rõ ràng, phải bắt tay từ mậu dịch, tãng cường thêm quan hệ của đôi bên.
Ngồi chung với Ước sắt. là một nữ tử trẻ tuổi dáng vẻ vô cùng xinh đẹp, một đôi mắt xanh giống như ao sâu tràn đầy sự hấp dẫn. nàng có một mái tóc đẹp vàng rực như thác nước, da dẻ tuyết trắng như sửa dê. thân người cao ráo, bộ ngực cong vênh, cho dù bề ngoài là giai nhân tuyệt sắc, nhưng giữa thắt lưng của nàng lại có một cây trường kiếm sắc bén. sau lưng vác trường cung, một tay của nàng cứ theo thói quen nắm lấy thanh cung, ngón tay thon dài mà có sức, làm cho dáng dấp dung nhan xinh đẹp của nàng lại tàng ẩn một tia sát khí.
Nàng gọi là Irony, là cô con gái cung của Congtantinus V. nàng đồng thời là một trong ba đại cung thủ nổi tiếng của Bái Chiếm Đình, có vẻ ngoài xinh đẹp. nhưng lại giết người không gớm tay, tàn nhẫn lạnh lùng. ở Đát La Tư thành, nàng đã từng gặp Lý Khánh An một lần.
Một năm trước nàng thông qua hôn nhân chính trị phối hôn cho hoàng tứ nước Mã Nhĩ Khắc, nhưng trước hôn lễ. vị hôn phu đa tình của nàng lại si mê một vũ cơ A Ngõa Nhĩ (*Avars) trẻ trung, trên vũ hội đính hôn công khai mời tình nhân khiêu vũ mà lạnh nhạt vị hôn thê.
(*) người A ngõa Nhĩ ở cổ đại là tên một dân tộc du mục của đại lục Âu Á. Bọn họ vào khoảng thế kỹ thứ 6 chuyển đến trung bộ và đông bộ Châu Âu. đến trước đầu thế kỷ thứ 9, vẫn luôn thống trị bình nguyên Pannonian. di dân của người Avars chủ yếu sinh sống ở khu vực miền núi nước Cộng hòa Dagestan của nga. dân số khoảng sáu mươi vạn người, khu vực bình nguyên cũng có phân bố một lượng nhỏ. ngoài ra còn phân bố ở nước Cộng hòa Kalmykia. Cộng hòa Chechnya của chủ thế liên bang Nga. và các nước như Azerbaijan. Georgia. Thổ Nhĩ Kỳ. Người Avar có nguồn gốc từ phía tây châu Á. đa số người cho rằng họ thuộc tộc Mông cổ - Đột Quyết, có người nói họ chính là tộc dân du mục thời cổ Nhu Nhiên (Rouran) ghi chép trong cứ liệu Trung Quốc, có người cho rằng họ có thể là Bạch Hung Nô (Hephthalite/ White Hung). Tên ‘A Ngõa Nhr trong tiếng Mông cổ là ‘abaraa’, có nghĩa là côn trùng và rắn.
Irony bị sỉ nhục đã giận dữ không thể át chế, bèn nhân lúc vị hôn phu và tình nhân vũ cơ hẹn hò, từ trên cây đại thụ ngoài cửa sổ một mũi tên bắn chết cả hai người trên giường.
Chuyện này đã làm dấy lên nguy cơ ngoại giao giữ Mã Nhĩ Khắc và Bái Chiếm Đìn. Irony dưới sự sắp đặt của phụ thân, rời khỏi Bái Chiếm Đình đi về phía đông du ngoạn, vừa lúc lần này thúc phụ phải đến An Tây xuất sứ. nàng bèn cùng đi theo.
Bọn họ không gặp may, đi đến Toái Hiệp, mới biết là Lý Khánh An đã đi đến phương đông xa xôi hơn để diệt cướp, nhưng mà quan viên của Toái Hiệp đã thông báo Lý Khánh An rồi, nghe nói Lý Khánh An đang trên đường quay về, nhưng cho dù là vậy, bọn họ ít nhất cũng phải đợi thêm một tháng nữa.
‘Thúc thúc, người biết không? Hôm nay là một ngày lễ quan trọng nhất của người triều Đường. là năm mới của bọn họ.”
Irony nét mặt cười tươi như hoa. an ủi thúc thúc lo lắng nhíu mày, Ước sắt lại thở dài nói: “Nhưng đối với thúc mà nói, hôm nay lại là một ngày khó khăn, không biết Tiết độ sứ của bọn họ khi nào mới quay về đây?”
“Thúc thúc, chi bằng như vậy, bọn họ không phải là nói ít nhất vẫn còn một tháng nữa mới trở về sao? Vậy thì chúng ta hãy ra ngoài đi dạo một chút, đi tìm hiểu một chút phong thổ nhân tình của nơi này, hay là đi xem bọn họ sản xuất cái gì. thúc không phải là nói sản phàm tơ lụa của Đại Đường tốt hơn chúng ta rất nhiều sao? Chúng ta đi xem họ làm ra như thế nào?”
“ừm! Để ta suy nghĩ một chút!”
Ước Sắt là một người nghiêm túc mà làm việc chỉnh chu cẩn thận, nhiệm vụ của hắn là xuất sử An Tây, thì hắn nhất định sẽ ở Toái Hiệp chờ đợi Lý Khánh An. tuyệt đối không chạy rối một bước, nhưng nhắc đến hàng tơ lụa. hắn lại có chút động lòng rồi. hơn hai trăm năm về trước, đế quốc Bái Chiếm Đình đã từ chỗ của người Ba Tư học được nuôi tằm. nhưng hàng tơ lụa dệt ra lại vô cùng thô nhám, so với hàng tơ lụa của vương triều Đường thì kém quá xa. hoàng hậu Bái Chiếm Đình từng có được một sắp lụa còn nhẹ hơn mây, đã trở thành bảo bối bà yêu quý nhất, đó cũng là do vương triều Đường sản xuất.
Cho dù Ước Sắt đã vô cùng động lòng, nhưng để thay đổi thói quen và tính cách của mình, điều này còn phải cần dũng khí nhất định. Irony vô cùng hiểu rõ tính cách của thúc thúc, nàng đang muốn tiếp tục cô vũ lão, lúc này, từ trên lầu đi xuống một nữ tử. tuổi trạc khoảng mười tám chín tuổi, dung mạo thanh tú. nét mặt trông rất giỏi giang, nàng đi tới trước mặt Irony thi lễ với Irony, lại đưa ra một phần thiệp mời, dùng tiếng Đột Quyết với giọng nói lưu loát nói: “Irony công chúa điện hạ. đây là thiệp mời mà phu nhân nhà ta cho công chúa điện hạ. mời cô nương ban đêm đến đó dự tiệc.”
“Phu nhân?”
Irony có chút kỳ lạ hỏi: “Phu nhân các người là ai? Tại sao lại mời ta đi dự tiệc.”
“Phu nhân nhà ta chính là phu nhân của Tiết độ sứ đại tướng quân. An Tây quận vương vương phi, hôm nay là năm mới. phu nhân mở tiệc chiêu đãi gia quyến quan viên An Tây, nghe nói công chúa điện hạ cũng ở Toái Hiệp, bèn mời công chúa cùng đi dự tiệc.”
“Thì ra là thế, nhưng mà ta và phu nhân các người bất đồng ngôn ngữ, vậy phải làm sao?”
nữ tử trẻ tuổi cười nói: “Đây khônạ có vấn đề gì. ta chính là phu nhân phái đến đặc biệt tháp tùng công chúa điện hạ. có thể làm phiên dịch của hai người.”
Irony thấy nàng thanh tú giỏi giang, không khỏi khá cảm mến nàng. bèn cười hỏi: “Xin hỏi cô nương tên gì?”
“Ta là Lý Liên, là nữ quan của An Tây quận vương phủ, việc liên lạc đối ngoại của phu nhân, đều do ta phụ trách.”
Lý Liên chính là Tiểu Liên của năm xưa. nghĩa muội mà Lý Khánh An từng nhận nuôi, nàng luôn sống ở Quy Tư đọc sách học tập, theo thời gian trôi qua. nàng từ từ trưởng thành, cũng đã đến tuổi hôn sự. sau khi Minh Nguyệt đến An Tây, bèn dẫn nàng cùng đến Toái Hiệp, Tiểu Liên thông minh lanh lợi. lại có thể đọc sách hiểu văn. viết một nét chữ đẹp. lại tinh thông tiếng Đột Quyết, rất được Minh Nguyệt yêu thích, đúng lúc quận vương phủ kiến lập, Lý Khánh An không dùng hoạn quan. An Tây lại phế bỏ nô lệ, hắn bèn thiết lập ra một quan chế là vương phủ nữ quan đặc biệt này, đây và nữ quan của hoàng cung là hai khái niệm hoàn toàn biệt lập nhau, nữ quan của hoàng cung chính là phi tần của hoàng đế. còn nữ quan của An Tây quận vương phủ trên thực tế chính là nữ chức sự quan của nội phủ. tổ chức sắp xếp yến tiệc, liên lạc đối ngoại v.v... đều do bọn họ làm. có phẩm cấp, lĩnh bổng lộc giống hệt như các quan viên trong nha môn. chẳng qua là do Lý Khánh An tự trả bằng tiền túi.
Trước mắt trong quận vương phủ có mười tám người nữ quan, chịu trách nhiệm với quận vương phi Độc Cô Minh Nguyệt, còn chủ quản của mười tám người chính là Tiểu Liên, vì địa vị của Irony rất cao, Minh Nguyệt bèn đặc biệt phái nàng đến mời Irony dự tiệc.
Irony đang cổ vũ thúc thúc ra ngoài du ngoạn, lại đột nhiên nhận được phần thư mời này, sự chú ý của nàng nhất thời bèn bị phân tán đi, yến tiệc như vậy đối với Irony từ nhỏ đã tham gia giao tế vũ hội hoàng thất, tham gia các loại yến hội mà nói, quả thật là chuyện rất ư bình thường, nhưng tham gia yến hội của người triều Đường. lại là lần đầu tiên, nàng bèn hân hoan nhận lời nói: “Được! Ta nhất định đến tham gia.”
Tiểu Liên thấy nàng nhận lời. bèn mỉm cười thi lễ nói: “Nếu công chúa điện hạ thấy tiện, hãy theo ta đi vương phủ. phu nhân nhà ta cũng muốn gặp công chúa, tiện thể ta nói thêm cho công chúa nghe về một số nghi thức cơ bản của yến hội vương triều Đường.”
Irony đến Toái Hiệp bèn đã nghe nói, thê tử Lý Khánh An là An Tây đệ nhất mỹ nhân, nàng sớm đã muốn gặp một lần. Lý Liên nếu đã mời nàng. nàng lập tức động lòng, bèn nhìn vào thúc phụ.
Ước Sắt gật đầu cười nói: “Công chúa đi đi! Mang thêm mấy món lễ vật hoa lệ quý giá. công chúa phải nhớ thân phận của mình, đừng để người triều Đường xem thường đế quốc La Mã của chúng ta.”
Mấy tháng trước. Lý Khánh An vì việc mật chỉ của Lý Long Cơ đi Quy Tư rồi. bèn luôn vắng mặt ở Toái Hiệp, sắp đến năm mới, theo lệ thường lẽ ra là Lý Khánh An cử hành yếu hội năm mới, mở tiệc chiêu đãi tướng lĩnh quân An Tây, nhưng hắn ở xa Hà Tây không kịp quay về. bèn gửi thư bồ câu ùy thác phu nhân mở tiệc chiêu đãi thê nữ của các tướng lĩnh.
Sớm ở năm ngày trước. Minh Nguyệt đã bắt đầu bận rộn hẳn lên. chuẩn bị yến hội và danh sách khách mời. chuẩn bị rượu thịt, sắp đặt chỗ ngồi. trăm công nghìn việc nàng đều phải nhúng tay vào làm. cũng may nàng có nữ quan hiệp trợ, tuy nhiều việc bữa bộn. nhưng lại sắp xếp đâu vào đấy ổn thỏa, hôm nay là mùng một tháng giêng, trời vừa sáng Minh Nguyệt đã thức dậy, hôm nay còn mấy phần thiệp mời vẫn chưa đưa đi, thê tử Thi Tam Nương của Lệ Phi Nguyên Lễ hôm nay mới từ Hà Trung trở về. sáng sớm nàng đã phát người đi đưa rồi.
Ngoài ra còn có một phần là cho công chúa nước Bái Chiếm Đình, nàng là đêm hôm qua mới nhận được tin tức này, cho dù công chúa Bái Chiếm Đình không nằm trong danh sách yến hội, nhưng Minh Nguyệt quyết định vẫn là mời nàng đến dự tiệc, bèn phái Tiểu Liên đưa thiệp mời đi cho nàng.
Yến hội cứ hành ở Chính sự đường Toái Hiệp, đây là vật kiến trúc hùng vĩ nhất của Toái Hiệp, chỉ đại sánh đã có thể dung nạp ba nghìn người dùng bữa cùng lúc, nhưng khách dự tiệc hôm nay lại không nhiều như vậy, chỉ có tám trăm mấy người, ngoại trừ thê nữ của quan quân hiệu úy trở lên. còn có thể nữ của hơn năm trăm binh sĩ làm đại diện, nhưng đây không phải nói là gia thuộc của quân An Tây chỉ nhiều như vậy thôi, còn lại đều phân bố ở Quy Tư. Sơ Lặc, Bạt Hoán thành và các vùng Cao Xương và Kim Màn của Bắc Đình, những người đến hôm nay, chỉ là quân thuộc sống ở Toái Hiệp.
Rượu thịt dùng trong yến hội cũng không phải là trong phủ Lý Khánh An chuẩn bị. mà là do năm tửu lầu cùng phụ trách, lại từ Ninh Viền Quốc và Thạch Quốc mời đến mấy đoàn ca vũ lạc phường có tiếng để trợ hứng, bao gồm những nơi dành cho nhu cầu trang điểm, vệ sinh của nữ nhân phải dùng đến v.v... đều đã chuẩn bị xong. các chi tiết nhỏ đều phải suy nghĩ vô cùng chu đáo tường tận.
Bắt đầu buổi chiều, các nữ quyến bèn lần lượt từ các nơi Toái Hiệp đi tới quảng trường Chính sự đường, phong tục An Tây mở mang, dân tình mạnh mẽ. ít nhiều cũng ảnh hưởng đến những thê nữ của các quan quân này, bọn họ không giống như nữ nhân Trường An ngồi xe ngựa. mà là cưỡi ngựa, cưỡi lừa đi tới. mấy chục cái cọc ngựa trên quảng trường đều cột đầy ngựa, mà các nữ nhân cũng không giống như quý bà đài các ở Trường An váy dài quét đất. nửa lộ bầu ngực, mà là đa phần trên người là Hồ phục sát người, màu sắc chủ yếu là hai màu chủ đạo đỏ, trắng, đơn giản mà tinh tươm gọn gàng. các nữ nhân đa số đều trẻ tuổi, ai nấy tư thế anh thư hiên ngang, nhiệt tình sang sảng. không chỉ có người Hán. Hồ nữ cũng có không ít.
Thời gian cách buổi tiệc còn sớm. nhưng các nữ nhân đều đã sớm nhập bàn tiệc, cùng nhau trao đổi các để tài hứng thú của mình, cả chính sự đường đều tràn ngập tiếng bàn tán rộn rã.
Độc Cô Minh Nguyệt lại vẫn chưa tới. nàng đang cùng Vũ Y ở hậu đường trò chuyện với Bái Chiếm Đình công chúa Ái Luân Nê (*Irony)được đặc biệt mời đến. Tiểu Liên ngồi ở chính giữa làm phiên dịch cho bọn họ. trên bàn đặt một chiếc bình rượu vàng và một cặp ly rượu, trên bình rượu và ly rượu đều khám đầy các loại bảo thạch quý giá. ánh sáng lấp lánh, đây là lễ vật mà Irony tặng cho Minh Nguyệt.
Nàng lúc này đã đổi một cách ăn mặc khác, mặc một chiếc váy dài màu trắng. trên cổ ngọc dài quấn một chiếc da hồ ly màu đỏ rực. mặc ủng ống dài. thân hình nàng rất cao, dùng tiêu chuẩn của hậu thế chắc là khoảng một mét bảy mươi lăm. một mái tóc đẹp vàng óng như dòng thác xõa lên trên vai. lại càng tôn lên vẻ thon dài mà tú lệ của nàng.
Các nàng trò chuyện cũng khá hợp ý, trao đổi một chút phong tục của quốc gia các bên. đề tài bèn dần dần chuyển đến tình yêu và hôn nhân mà nữ nhân phương đông và tây đều có hứng thú.
Tính cách Irony cởi mở thẳng thắn, nàng không chút e dè cười nói: “Năm trước ta ở Đát La Tư thành gặp qua Lý Khánh An tướng quân, tuổi trẻ anh tuấn, thông tình đạt lý, hơn nữa không háo sắc như nam nhân khác, vô cùng làm người khác mến mộ, chỉ đáng tiếc ta không có thời gian ở bên hắn nhiều, hai năm nay ta vẫn nhớ hắn mãi, lần này, ta cũng muốn đặc biệt đến thăm hỏi hắn.”
Minh Nguyệt thấy nàng khen ngợi trượng phu mình nức nở như vậy, tuy là nói có phần thiên lệch, ví dụ như Irony nói Lý Khánh An không háo sắc. mình là thê tử Lý Khánh An. Minh Nguyệt biết Lý Khánh An thật ra cũng háo sắc đấy thôi, hơn nữa nhu cầu tình dục vô cùng mạnh mẽ, chỉ là hắn có thể khắc chế được mình, không biểu hiện ra ngoài thôi, nhưng mà mặc dù vậy, trong lòng nàng vẫn có chút đắc ý, Minh Nguyệt bèn cười nói: “Đại tướng quân rất nhanh sẽ trở về, đến lúc đó công chúa sẽ có thể nhìn thấy được chàng.”
ngừng một chút, nàng lại hỏi tiếp: “Ta khá mạo muội hỏi công chúa điện hạ một chút, không biết công chúa đã thành hôn chưa?”
Irony khá là không thoải mái cười nói: “Vốn dĩ là phải thành hôn. nhưng ở hai ngày trước lúc thành hôn. vị hôn phu lại bất hạnh chết rồi.”
Tiểu Liên vừa phiên dịch xong. Vũ Y ngồi bên cạnh Minh Nguyệt bất giác thấp giọng thở dài, tràn đầy sự thông cảm với công chúa, nàng năm xưa cũng cùng vận mệnh như vậy, Minh Nguyệt khẽ vỗ vỗ tay của Vũ Y, cũng vô cùng đồng cảm nói: “Trước lúc thành hôn. vị hôn phu lại bất hạnh qua đời. đây là một trong những nỗi bi thương lớn nhất của nữ nhân, công chúa điện hạ xin bớt bi thương.”
Không ngờ Irony lại lắc đầu nói: ‘Đây có gì mà phải bi thương. lúc ta một mũi tên bắn chết hắn. ta chẳng có chút bi thương nào, trong lòng ta chỉ có chán ghét và căm hận.”
Đến đây, cả phiên dịch Tiểu Liên cũng sững sờ, nàng lắp bắp phiên dịch lại. Minh Nguyệt và Vũ Y nhìn nhau một cái. trong mắt đều vô cùng kinh ngạc, nàng lại một mũi tên bắn chết vị hôn phu của mình, đây còn ra gì?
Irony hiểu được sự kinh ngạc của các nàng, bèn từ từ giải thích nói: “Đây không có gì cả. ta và hắn tuy là hôn nhân chính trị, không có tình cảm gì. nhưng ta là công chúa của đế quốc La Mã. hắn thân là vị hôn phu của ta. lại ở trên vũ hội đính hôn ân cần săn đón một kỹ nữ. mà bỏ rơi ta. đây là sự sỉ nhục đối với đế quốc La Mã. bắn chết hắn là tội hắn tự chuốc lấy, ngoài ra. ta tuyệt đối không thể chịu đựng trượng phu của mình lang chạ với nữ nhân khác, hắn phải chung tình một mình ta.”
Đoạn trước trong lời nói của công chúa Irony Minh Nguyệt có thể lý giải, giữ gìn lấy danh dự của mẫu quốc, nàng quả thực nên phản kích sự sỉ nhục này, nhưng vì điều này mà bắn chết vị hôn phu sắp phải thành hôn lại có chút quá đáng, hơn nữa vị công chúa này không thể chịu đựng trượng phu có người nữ nhân khác. Minh Nguyệt lại càng cảm thấy không thể lý giải, nếu như nàng cũng có tư tưởng như vậy, Lý Khánh An không biết đã chết đi bao nhiêu lần rồi.
Trong lòng Vũ Y tràn đầy sự hụt hẫng. thực ra nàng cũng là tư tưởng như vậy, tốt nhất là Lý Khánh An chỉ có thể lấy một mình nàng, hai người chắp cánh cùng bay, nhưng nàng không làm được, nếu là như vậy, Minh Nguyệt cũng sẽ không cho Lý Khánh An lấy nàng làm thứ thê, nhưng vị công chúa Bái Chiếm Đình này lại vì duy trì sự chung thủy mà giết vị hôn phu đi. đây cũng không khỏi có chút quá táo bạo rồi.
Trong lòng Minh Nguyệt đối với Irony có chút bất mãn. nàng chưa từng có suy nghĩ độc chiếm Lý Khánh An như Vũ Y, trong tư tưởng giáo huấn của nàng ngay từ nhỏ, nam nhân bao giờ cũng sẽ không thỏa mãn một nữ nhân, tổ phụ của nàng có mười ba người tiểu thiếp, mà phụ thân của nàng cũng có bảy người tiểu thiếp, từ nhỏ đã mắt thấy tai nghe, nàng cũng chưa bao giờ kỳ vọng trượng phu sau này của mình chỉ lấy một mình nàng, cái nàng để tâm là danh phận, đây là sự khác biệt lớn nhất giữa nàng và Vũ Y, Vũ Y có thể vì yêu mà khép mình trở thành vợ thứ của Lý Khánh An. nhưng Minh Nguyệt lại không thể mình uất ức như vậy, nàng cũng yêu Lý Khánh An như nhau, nhưng nàng thà rằng cả đời không lấy chồng, cũng tuyệt không chịu trở thành tiểu thiếp của Lý Khánh An.
Nhưng trên quan niệm tình yêu nàng không hề bắt buộc người khác phải giống với nàng, nàng không phải vì quan niệm tình yêu không giống nhau mà bất mãn với Irony, mà là vì nàng cho rằng Irony giết chết trượng phu. không phải là vì bảo vệ tình yêu gì đó, nếu là như vậy, người nàng giết chết phải là người nữ nhân kia. giết chết vị hôn phu chỉ có thể chứng minh sự ngang ngược và bá đạo của đế quốc Bái Chiếm Đình.
Cho dù trong lòng Minh Nguyệt đã có một chút bất mãn với Irony, nhưng trên mặt nàng vẫn không lộ rõ nửa phần, nàng cười xòa. không có nói gì. không ngờ Irony lại tò mò hỏi nàng nói: “Ta nghe nói vương triều Đường là chế độ đa thê. chỉ là không biết Lý đại tướng quân có mấy người thê tử?”
Vương triều Đường cũng là chế độ một phu một thê. Lý Khánh An tự nhiên chỉ có một thê tử là mình, nhưng Vũ Y ở bên cạnh. Minh Nguyệt lại không tiện trả lời nàng như vậy, bèn cười nói: “Lý đại tướng quân là An Tây quận vương, ta là chính phi của chàng.”
Nàng chỉ vào Vũ Y cười nói: “Đây là trắc phi của đại tướng quân, ngoại trừ hai ta ra. chàng còn có hai thiên phi. theo cách nói của các bạn. chắc là bốn người thê tử. mai này có lẽ sẽ tăng thêm.”
“Thượng đế của ta!;
Irony khẽ than lên một tiếng, nàng lắc đầu nói: “Nếu là ta. ta thì tuyệt đối không thể chịu được, nếu trượng phu của ta sau này ngoại trừ ta ra. mà lấy thêm nữ nhân khác, ta cũng sẽ một mũi tên bắn chết hắn như vậy.”
Minh Nguyệt khẽ cười nói: “Vậy ta chúc cho công chúa điện hạ sớm ngày tìm được trượng phu ưng ý của mình.”
Nói xong. nàng liền đứng lên nói: “Yến hội sắp phải bắt đầu rồi. chúng ta đi thôi!'
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.