Ba nàng trêu đùa khiến Mạnh Hàn cũng cảm thấy thoải mái hơn, cần gì phải sầu khổ vì chuyện quốc gia này. Xe tới trước núi tất có đường. Nói không chừng ngày nào đó tiện tay có thể giải quyết được.
Thái độ của Mạnh Hàn lại khiến ba nàng có chút kinh ngạc. Chỉ có điều các nàng cũng đều biết tính cách của Mạnh Hàn, các nàng nhìn nhau mỉm cười, đều thôi không trêu đùa Mạnh Hàn nữa.
- Nếu như nói muốn công bằng nói, Tony, chàng vẫn quên mất một người khác.
Grace trở nên nghiêm túc, bắt đầu nhắc nhở cho Mạnh Hàn.
- Một người khác sao?
Mạnh Hàn ngẩn ra. Tại sao chuyện của hai người này còn chưa giải quyết xong, lại nhảy ra một chuyện khác:
- Là ai? Chẳng lẽ là Catherine? Có thể có tư cách đặt ngang hàng với hai Thánh nữ điện hạ đại đế quốc, dường như trong các nữ nhân của Mạnh Hàn cũng chỉ có Catherine. Nhưng cân bằng đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám thì có liên quan gì đến Catherine?
- Chàng đã quên những lời chàng từng nói với chúng ta rồi sao?
Grace vừa nhìn vẻ mặt nghi hoặc của Mạnh Hàn đã biết hắn chưa suy nghĩ rõ ràng, chỉ có thể tiếp tục nhắc nhở Mạnh Hàn:
- Chàng đã nói, quân quyền và thần quyền một ngày nào đó sẽ xung đột. Nếu như Catherine tiếp tục phát triển, hẳn chính là đại biểu cho quân quyền mà chàng đã nói chứ? Fanny và Angelina không phải cũng chính là thể hiện thần quyền sao?
Bị Grace nhắc nhở như vậy, lúc này Mạnh Hàn mới nhớ tới, mình thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-song/1431365/chuong-1104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.