Chương trước
Chương sau
- Thú thần sẽ tha thứ cho hành động vô tâm của ngài!
Giọng nói của người cúng tế Sarah lại vang lên từ một hướng khác. Ai cũng biết, nàng đang nói tới chuyện Mạnh Hàn vừa di chuyển khối đá cực lớn này.
- Đương nhiên! Ta cũng cho là như vậy!
Mạnh Hàn chuyển hướng nhìn về phía người cúng tế Sarah, mỉm cười nói.
Nghe Mạnh Hàn nói như thế, tất cả mọi người kể cả các nữ nhân bên cạnh Mạnh Hàn cũng đều sửng sốt. Đặc biệt là Angelina. Nàng hiểu hơn so với bất kỳ người nào về địa vị của người cúng tế thú thần trong bộ tộc thú nhân là thế nào. Vừa nãy nếu như người cúng tế Sarah đã nói thú thần tha thứ cho Mạnh Hàn, Mạnh Hàn làm sao lại làm chuyện dư thừa đi nói ra câu này? Lời này quả thực có phần bất kính đối với thú thần.
Rất rõ ràng, lời nói của Mạnh Hàn đã khiến người cúng tế Sarah hết sức bất mãn. Sắc mặt nàng ta hơi thay đổi. Các chiến sĩ thú nhân khác đều ngừng hoan hô, lẳng lặng nhìn người cúng tế Sarah và Mạnh Hàn. Ánh mắt bọn họ quét tới quét lui giữa hai người. Trong khoảng thời gian ngắn, hiện trường đã trở nên cực kỳ yên tĩnh.
Mạnh Hàn lại không chút chú ý tới những điều này. Hắn chỉ giơ tay lên, khẽ nâng một cái lên trên. Trong nháy mắt, mặt đất mà mọi người quen thuộc lại một lần nữa bắt đầu chấn động. Hòn đán lớn như ngọn núi vừa bị Mạnh Hàn chuyển đi, giống như một ngọn nến bị tan chảy, sau đó nhanh chóng tụ lại về phía ví trí trước Thần Miếu.
Trong lúc nhất thời, mặt đất Thần Miếu bắt đầu bay lên trên, chậm rãi nâng Thần Miếu lên cao. Trong quá trình Thần Miếu bay lên cao, mọi người rõ ràng có thể nhìn thấy Thần Miếu đang phát sinh biến hóa to lớn. Thần Miếu đã biến thành một kiến trúc khổng lồ khiến bọn họ muốn đều không thể nào tưởng tượng được.
Không chỉ trong chốc lát, Thần Miếu liền dừng biến hóa. Trong miệng mọi người cũng không tự chủ được phát ra một tiếng than thở. Từ dưới lên trên, mười tầng kiến trúc. Tầng trên lại nhỏ hơn tầng dưới, cuối cùng hội tụ tại một tầng cao nhất cũng chính là kiến trúc thần bí trang trọng. Bốn cầu thang dài lần lượt từ bốn hướng dẫn tới đỉnh của Thần Miếu. Liếc mắt nhìn qua một cái, liền cảm thấy một thần uy, khiến người ta thoáng có cảm giác như đang đối mặt với thần linh thực sự.
Nếu như có người ở kiếp trước củaMạnh Hàn nhìn thấy kiến trúc này, nhất định sẽ không chút do dự gọi tên nó là kim tự tháp thần bí Maya. Không ngờ nó lại xuất hiện ở trong bộ lạc thú nhân.
- Một Thần Miếu hoàn toàn mới, người cúng tế Sarah!
Mạnh Hàn hướng về phía người cúng tế Sarah làm một động tác mời, ra hiệu nàng leo lên bậc thang đến giữa Thần Miếu:
- Đây là lễ vật ta dành cho thú thần vĩ đại. Hi vọng thú thần có thể thích nó!
Đối với Mạnh Hàn, thực hiện loại kiến trúc này chỉ là biến hóa bên ngoài. Hắn thật sự đã quá am hiểu. Cho dù là kiến trúc sa hoa như ở Hoàng Kim Thành, hiện tại Mạnh Hàn cũng có thể thoải mái tạo ra, cũng không cần nói tới Thần Miếu với phong cách thô sơ như vậy.
Nhưng điều đơn giản đối với Mạnh Hàn, đặt ở trong mắt những thú nhân này, đây quả thực là thần tích. Cho dù các chiến sĩ thú nhân so với nhân loại có thể nói là lợi hại hơn rất nhiều. Nhưng trên phương diện nghiên cứu ma pháp, bọn họ thúc ngựa đuổi theo cũng không kịp.
Một bức tường thành thật dài từ mặt đất bằng nổi lên. Một Thần Miếu khổng lồ đột nhiên xuất hiện.
Đây còn không phải là thần tích, vậy cái gì mới là thần tích?
Trong ánh mắt các thú nhân nhìn Mạnh Hàn, đều từ kinh hãi biến thành sùng kính, giống như đang nhìn sứ giả của thú thần. Hoặc là nói, các thú nhân căn bản đã xem Mạnh Hàn trở thành sứ giả của thú thần. Nếu như không phải, sao có thể giải thích được lực lượng của con người lại có thể tạo ra thần tích hoàn toàn không thể nào tưởng tượng được như vậy?
Ngay cả người cúng tế Sarah cũng vậy. Trong số các thú nhân, nàng xem như là người có chút hiểu về một vài ma pháp, cũng không khỏi kinh ngạc trước kỳ tích này. Ở trong lòng của nàng, cho dù là ma pháp sư lợi hại hơn nữa, cũng không thể nào làm được chuyện như vậy. Ngoại trừ thú sứ giả của thú thần ra, Mạnh Hàn không thể nào còn có thân phận khác.
- Sứ giả thú thần vĩ đại, ngài đến cứu vớt những con dân đã rơi vào trong biển khổ sao?
Người cúng tế Sarah trực tiếp làm một đại lễ, quỳ gối ở trước mặt Mạnh Hàn, sử dụng lễ tiết căn bản chính là cúi chào trước thú thần. Những người khác vừa thấy nàng làm vậy, tất cả đều vội vàng quỳ xuống lạy. Không còn bất kỳ người nào dám phát ra một tiếng động nữa.
- Người cúng tế Sarah, ta cũng không phải là sứ giả thú thần!
Mạnh Hàn nhíu nhíu mày, phủ nhận lời người cúng tế Sarah nói.
- Không, ngài nhất định là sứ giả thú thần. Mhất định là thú thần phái ngài tới để cứu vớt chúng ta!
Người cúng tế Sarah cũng không ngẩng đầu lên, liền nằm phục trên mặt đất quật cường nói:
- Có thể chính bản thân ngài cũng không biết. Nhưng nhất định là thú thần đại nhân mượn tay ngài mang đến thần tích cho chúng ta!
Đối mặt một nữ cúng tế với tín ngưỡng thú thần thành kính tới cực điểm lại đối với mình như thế, Mạnh Hàn cũng không biết nên nói cái gì cho phải. Rõ ràng là mình mang lương thực vũ khí đến. Rõ ràng là mình làm ra tường thành Thần Miếu. Tại sao đến trong miệng người cúng tế Sarah này lại trở thành công lao của thú thần, lại còn thú thần mượn tay của mình mang đến thần tích.
Càng nghĩ Mạnh Hàn càng cảm thấy phiền muộn. Tuy nhiên, Mạnh Hàn vẫn hiểu rất rõ ràng. Mang danh nghĩa của một sứ giả thú thần, ở cao nguyên thú nhân này sẽ có không biết bao nhiêu thuận tiện. Chỉ có điều cái danh nghĩa này là bị người ta mạnh mẽ cứng rắn chụp lên, khiến Mạnh Hàn cũng không thể hoàn toàn tiếp nhận như thế được.
- Tony, ngươi tính làm gì?
Angelina ở phía sau nhẹ nhàng chọc vào người Mạnh Hàn một chút, nhắc nhở một tiếng. Nói vậy nàng cũng hiểu rõ danh nghĩa sứ giả thú thần này sẽ mang đến cái gì.
Mạnh Hàn thở dài một tiếng, không nói thêm gì nữa, chỉ bình tĩnh nói:
- Các ngươi đứng lên đi!
- Vâng, thần sứ đại nhân!
Sarah quỳ trên mặt đất đáp ứng một tiếng, lúc này mới cung kính đứng lên. Nhưng thời điểm nàng đối mặt với Mạnh Hàn, vẫn cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào mặt Mạnh Hàn nữa.
Các chiến sĩ thú nhân khác lại càng nơm nớp lo sợ thậm chí không dám thở mạnh. Vừa nghĩ tới lúc trước bọn họ còn khiêu chiến với sứ thần đại nhân, bọn họ liền cảm thấy toàn thân ớn lạnh.
- Những lời ta vừa nói, tù trưởng vẫn cứ nghe theo đi!
Trong lòng Mạnh Hàn thầm than, tuy nhiên ngoài miệng vẫn bình tĩnh phân phó. Lần này, không cần chờ tù trưởng lớn tiếng hô, những các chiến sĩ thú nhân liền nhu thuận bắt đầu rời khỏi đó, khí thế hừng hực làm việc.
Trong lúc đó, tất cả bộ lạc bỗng nhiên giống như tràn đầy sinh khí. Tất cả sôi trào. Từ xa nhìn lại, giống như một thành bảo náo nhiệt.
- Thần sứ đại nhân, mời ngài dời bước đến Thần Miếu an giấc!
Người cúng tế Sarah đứng bên cạnh, vô cùng không khách khí biến chính mình thành thị nữ hầu hạ sứ thần, tự chủ trương mời Mạnh Hàn leo lên đỉnh Thần Miếu.
- Ta vẫn ở ngay đây thôi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.