Chương trước
Chương sau
Nhưng cũng có một điều khiến bọn họ cảm thấy đáng tiếc chính là, kẻ tử địch đế quốc Quang Minh này, cũng đồng thời bởi vì có lá trà, cũng sẽ kiếm được đầy bát đầy chậu.
Có dụng cụ pha trà và lá trà của Mạnh Hàn, mọi người đều không chút nghi ngờ đối với chuyện đầu tư của Mạnh Hàn ở đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám. Kiếm tiền là chuyện sớm hay muộn. Chỉ khác nhau là kiếm nhiều hay kiếm thiếu mà thôi. Từ ý nghĩa này mà nói, Angelina và Fanny chính là nữ nhân của Mạnh Hàn cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn. Không có một ai sẽ nghi ngờ điểm này.
Người cảm thấy cao hứng đối với điều này nhất lại là Elyse và Demi Diana. Cho dù nữ nhân bên cạnh Mạnh Hàn nhiều hơn nữa, đối với các nàng cũng tuyệt đối không có ảnh hưởng. Nhưng có thêm Fanny và Angelina, lại có nghĩa là đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám trên một mức độ nào đó đã trở thành trợ lực cho Mạnh Hàn. Mặc kệ xuất phát từ phương diện nào, đây đều là chuyện tốt chỉ có lợi mà không có hại.
Tuy nhiên, nhìn Mạnh Hàn chế tạo thoải mái như vậy, nhưng đế quốc Hắc Ám muốn hình thành năng lực sản xuất còn cần một thời gian rất dài. Không phải mỗi người đều là Pháp Thần hệ thổ. Càng không phải mỗi người đều Pháp Thánh hắc ám. Nếu dùng phương thức này để chế tạo ra đồ sứ, giống như đế quốc Quang Minh cần ma pháp sư Quang Minh ra tay, sản xuất rất đều là tinh phẩm trong tinh phẩm.
Tiếp theo, chính là người của Mạnh Hàn dạy cho người của đế quốc Hắc Ám một loạt công phu như làm sao chế tạo phôi thai, làm sao thiêu đốt chế tạo đồ sứ, làm sao xây dựng lò sứ, vân vân. Mặc dù có Mạnh Hàn có thỉnh thoảng hỗ trợ, vẫn phải bận rộn trong thời gian hai, ba tháng.
Sau khi hoàn thành những chuyện này, Mạnh Hàn lại làm một lần vung tay, dẫn theo Angelina và đội thân vệ của mình cất cánh, bay về phía lãnh thổ thú tộc một phía khác của đế quốc.
Một chuyến đi này, ngoại trừ xây dựng cơ sở bước đầu tại đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám ra, chính là muốn đến thú tộc đi thu hồi bộ lạc thuộc về mình cá, và tìm kiếm cho Amanda dược liệu chữa trị cho đôi mắt của nàng.
Nếu tất cả đã bước vào quỹ đạo, Mạnh Hàn tự nhiên cũng sẽ đến lúc phải rời đi. Chỉ có điều lần này rời khỏi, Angelina đi theo vẫn tốt hơn. Nàng là cầu nối liên kết giữa Mạnh Hàn và bộ lạc thú nhân kia, đồng thời cũng người dẫn đường tốt nhất.
- Số lần ta đi qua địa bàn thú nhân không nhiều. Muốn ta dẫn theo các ngươi đi dạo chơi ngắm cảnh, Tony ngươi sẽ thất vọng. Angelina lại dội một gáo nước lạnh đối với dự định của Mạnh Hàn:
- Hơn nữa, các thú nhân cũng không dễ nói chuyện giống như chúng ta. Cho dù nghị trưởng các hạ đưa bộ lạc cho ngươi, nếu như ngươi không thể khiến cho bọn họ tâm phục khẩu phục, những thú nhân thẳng tính này cũng sẽ không quan tâm ngươi có phải là chủ nhân của bọn họ hay không.
Lúc nói chuyện, Angelina cũng không hề che giấu đôi mắt đang loạn chuyển của nàng, dường như đã nghĩ tới một trò chơi nào đó.
Elyse ở sát bên cạnh Mạnh Hàn nhìn thấy bộ dạng nàng như vậy cảm thấy buồn cười, không nhịn được nhắc nhở nàng nói:
- Angelina, sau này nàng cũng là người của Tony. Đồ của Tony cũng là vật của nàng. Bộ lạc của Tony tương tự cũng là bộ lạc của nàng.
Nói xong những điều này, Elyse liền không nói thêm gì nữa. Nhưng vẻ mong chờ trên mặt Angelina rõ ràng đã giảm sút đi rất nhiều. Nhìn vẻ mặt Angelina như thế, Mạnh Hàn cũng không nhịn được bắt đầu cười ha hả.
Hắn cười mãi, đến khi sắc mặt Angelina vô cùng khó coi, Mạnh Hàn mới ngừng lại, đưa tay vỗ vỗ vào vai của Angelina, cười nói:
- Thật ra, nếu như chuyện gì cũng không hề có một chút khó khăn, cũng không thể nào chơi vui được. Hi vọng bộ lạc này của nghị trưởng các hạ thật sự có thể lấy ra được mấy cao thủ có thể ra tay đi!
Nghe thấy Mạnh Hàn nói như vậy, Angelina cảm giác giống như hứng chịu một sự sỉ nhục vậy. Trong nháy mắt sắc mặt của nàng trở nên nghiêm túc:
- Nghị trưởng các hạ chắc chắn sẽ không lấy một bộ lạc rách nát để trao đổi với ngươi cho có lệ. Tuy nhiên, bọn họ là những kẻ thẳng tính, cũng không biết phải tôn trọng ma pháp sư thế nào đâu. Joey và Juli là nữ nhân, bọn họ chắc chắn sẽ không chiến đấu cùng các nàng. Nếu như ngươi chỉ muốn dựa vào đội thân vệ, chắc hẳn ngươi sẽ rất thất vọng.
Cho dù ở trong lòng nàng đã coi Mạnh Hàn là người thân thiết, nhưng trong xương tủy Angelina vẫn là thánh nữ điện hạ của đế quốc Hắc Ám. Trong lời nói của Mạnh Hàn rõ ràng có một vài sự bất kính đối với nghị trưởng các hạ Hắc Ám, cho nên Angelina sẽ kiên quyết phản bác.
Đối với Mạnh Hàn mà nói, xuyên qua đế quốc Hắc Ám hiện tại đã là chuyện không thể bình thường hơn được nữa. Không có bất kỳ người nào sẽ ngăn cản đội ngũ của Mạnh Hàn. Cho dù có người xuất hiện, nhưng sau khi nhìn thấy thánh nữ Angelina thi triển đôi cánh Ác Ma, cũng sẽ rút lui không gây ra một tiếng động nào. Dọc đường đi đặc biệt thuận lợi. Rất nhanh, chỉ sau mấy ngày, nhóm người Mạnh Hàn đã đến cao nguyên thú nhân.
Nơi này tiếp giáp với đế quốc Hắc Ám, chỉ là địa thế tương đối cao. Hơn nữa, ở giữa còn có ba con sông dài nằm vắt ngang qua mấy ngọn núi lớn, nên đã hoàn toàn ngăn cách hai bên. Tạm thời có thể nói, nếu như không có năng lực bay, muốn dựa vào lực lượng thân thể đơn thuần vượt qua mấy ngọn núi lớn và sông dài này, đối với người từ đại kiếm sư trở xuống mà nói, đều sẽ là một thử thách khó quên.
Cũng chính vì như thế, đế quốc Hắc Ám và các thú nhân cũng chưa từng xảy ra chiến tranh. Hai bên cách xa, bình an vô sự.
Mạnh Hàn rất tò mò, không biết rốt cuộc vì sao nghị trưởng các hạ lại nghĩ đến chuyện chạy đến bên thú nhân để hàng phục một bộ lạc. Lẽ nào cũng vì mở đất mở cõi?
Đội ngũ bay trong bầu trời, muốn không thu hút sự chú ý cũng rất khó khăn. Không ít thú nhân tới gần biên giới này đều mờ mịt nhìn rất nhiều đại bàng sư bay qua không trung. Hơn nữa bên trong đội ngũ đại bàng sư còn có xen lẫn mười mấy chiếc xe ngựa. Tất cả bọn họ đều lộ ra thần sắc mê mang.
Mạnh Hàn ở trên bầu trời, cũng nhìn thấy các thú nhân phía dưới. Nghiêm khắc mà nói, Mạnh Hàn đối với tướng mạo của những người này cũng không phải đặc biệt phản cảm. Tương tự, đối với các thú nhân, Mạnh Hàn cũng không phải là chủng tộc nào đó trong lúc đó chiến tranh dẫn đến thù hận không thể điều hòa. Mạnh Hàn chỉ rất bình tĩnh nhìn những gia hỏa cường tráng phía dưới này.
- Tony, ngươi có cảm tưởng thế nào?
Angelina ở sát bên cạnh Mạnh Hàn, nhỏ giọng hỏi.
- Bọn họ rất nghèo!
Mạnh Hàn quan sát một hồi, đưa ra một đáp án khiến Angelina không nói được gì. Thánh nữ điện hạ cảm thấy Mạnh Hàn quả thực là đang khiêu chiến sự thông minh của nàng. Nàng bất mãn hừ lạnh nói:
- So với ngươi, bọn họ thật sự rất nghèo! Trên thực tế, ta cũng là một người nghèo!
- Không!
Mạnh Hàn lắc đầu:
Bọn họ nhiều nhất cũng chỉ tốt hơn so với thời điểm ta vừa đến Hoàng Sa Trấn một tí tẹo mà thôi. Có thể ăn cơm no cũng đã là một chuyện thực sự không tồi
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.