Chương trước
Chương sau
Còn tổn thất của vương cung, Mạnh Hàn cũng không quan tâm. Chỉ cần Catherine không có chuyện gì là tốt rồi. Quyển sách mặt phẳng chiếu cấp tám đối với Mạnh Hàn mà nói, đó chỉ là cái vật. Mạnh Hàn còn chưa tới mức bởi vì một vật mà giận tím mặt.
Nhìn thấy Mạnh Hàn chỉ gật đầu à một tiếng liền không nói gì thêm nữa, Fanny không nhịn được kinh ngạc hỏi:
- Tony, lẽ nào ngươi mặc kệ những chuyện này?
- Chuyện làm ăn của nghiệp đoàn ngầm, tại sao ta phải quản?
Trái lại Mạnh Hàn càng không rõ hỏi:
- Huống hồ bọn họ cũng không có đả thương người của ta, xem như cũng cho ta đủ mặt mũi. Ta có lý do gì đi quản những chuyện này?
- Nhưng thứ bọn họ trộm đi thì sao? Đó không phải là đồ vật của ngươi sao?
Fanny nhìn thấy thái độ của Mạnh Hàn như vậy, càng không thể nào hiểu được. Nàng vội vàng hỏi tiếp.
- Bọn họ không có trộm bất kỳ thứ gì của ta cả. Thứ bọn họ trộm đi chính là của Catherine Đại Công.
Mạnh Hàn mỉm cười sữa lại cách nói của Fanny:
- Ta đã giao quyển sách mặt phẳng chiếu cho Catherine. Vậy nó không còn là của ta nữa, mà là của bệ hạ Đại Công Catherine. Ngoại trừ quyển sách mặt phẳng chiếu ra, nói không chừng mỗi giờ mỗi khắc đều có người muốn trộm kim tệ của bệ hạ Đại Công Catherine. Nếu như mỗi thứ Catherine Đại Công ném mất, đều muốn ta phải bận tâm, nàng cảm thấy ta còn có tâm tư làm những chuyện khác sao? Ví dụ như, chuyện đến đế quốc Quang Minh đầu tư chẳng hạn.
Đối với luận điệu này của Mạnh Hàn, Fanny lại không tìm được bất kỳ lý do nào để phản bác. Tuy rằng trong lòng nàng cảm thấy không được tự nhiên, nhưng trong miệng lại không nói ra được bất kỳ điều gì. Nhìn vẻ mặt nàng lúc này thật sự thú vị.
- Đế quốc Quang Minh không phải muốn có một sách mặt phẳng chiếu cấp tám sao? Đây chính là một cơ hội khó có được.
Mạnh Hàn nhìn vẻ mặt kỳ quái cả thánh nữ điện hạ Fanny, liền cảm thấy buồn cười. Đồng thời, hắn cũng không nhịn được nhắc nhở:
- Tham gia tất cả buổi đấu giá ngầm lần này, nói không chừng có thể thuận lợi lấy được vào tay. Còn không nhanh chuẩn bị kim tệ đi?
Nghe thấy Mạnh Hàn nhắc nhở như vậy khiến hai mắt Fanny sáng ngời. Nàng lập tức trở nên hưng phấn. Sau khi cho Mạnh Hàn một ánh mắt với thần sắc cổ quái, Fanny vội vội vàng vàng rời khỏi chỗ này, nhanh chóng chạy về Yến Kinh, tìm giáo hoàng bệ hạ Quang Minh để thương lượng.
- Đại nhân, có nên cảnh báo phía bên nghiệp đoàn ngầm bọn họ một tiếng hay không?
Elyse đưa mắt nhìn theo bóng dáng Fanny rời xa, lúc này mới thấp giọng hỏi.
- Không cần!
Mạnh Hàn rất kiên định lắc đầu:
- Bọn họ không đả thương người, làm rất tốt. Nàng có biết tổn thất trong vương cung thế nào không?
- Rõ ràng người treo giải thưởng này có nội ứng, là do nội ứng của bọn họ động tay.
Elyse giống như đã sớm biết Mạnh Hàn sẽ hỏi về điều này, nàng nhanh chóng nói ra đáp án:
- Catherine đã bắt đầu điều tra nội bộ vương cung. Dựa theo tin tức từ nghiệp đoàn ngầm cùng Ninja của chúng ta tại thành bảo cự thạch truyền về, rất có thể có liên quan đến gia tộc lần trước đã đổ oan cho Louisa là nô lệ bỏ trốn
Lần trước bởi vì Catherine, Mạnh Hàn đã buông tha cho gia tộc kia, chỉ lấy mạng của tộc trưởng gia tộc và tên thanh niên quý tộc kia. Nhưng hắn rất bất mãn đối với sự bố trí của Catherine. Hiện tại rất rõ ràng, Catherine đã bị đặc biệt phản bội. Những kẻ còn sống sót trong gia tộc kia chẳng những không cảm ơn, trái lại bắt đầu đánh chủ ý vào Catherine.
- Không cần thông báo với Catherine, khiến bản thân nàng điều tra.
Mạnh Hàn suy tính một lát sau đó phát ra mệnh lệnh:
- Ta tin tưởng Catherine sẽ rất nhanh ý thức được sai lầm của mình. Chuyện này đối với nàng cũng là một bài học.
- Vâng, đại nhân!
Elyse đáp ứng một tiếng, không chút biến sắc truyền ý tứ của Mạnh Hàn lại cho phía Grace.
- Tin tưởng buổi đấu giá ngầm lần này nhất định sẽ rất thú vị.
Sau khi Elyse truyền tin tức xong xuôi, Mạnh Hàn mới nhẹ nhàng kéo nàng vào trong ngực mình, cảm khái nói.
Elyse gật đầu, không nói gì thêm. Nàng đang chìm đắm trong vòng tay của Mạnh Hàn.
Louisa vô cùng bận rộn. Nàng muốn chuẩn bị kỹ càng tất cả cây giống cho loại cây trà này. Nhưng nàng cũng cảm thấy vô cùng hài lòng. Từ nhỏ đến lớn, nàng chưa từng có lĩnh hội qua cảm giác được người khác cần tới mình như vậy. Trước nay đều là người khác chiếu cố tới nàng và Louise. Cho dù sau khi nguyền rủa già yếu của các nàng bị Mạnh Hàn giải trừ, các nàng cũng được mọi người trong Tinh Linh Tộc chiếu cố.
Mãi đến sau khi Hoàng Kim Thành đưa ra nghiệp vụ phẫu thuật thẩm mỹ, Louisa và Louise mới có được cảm giác được người khác ngưỡng mộ. Nhưng đối với viện thẩm mỹ Những quý phụ này, Louisa thích hơn loại cảm giác được bách tính bình dân cần tới mình hơn. Những người bình dân trong đế quốc Quang Minh không biết đã bị tẩy sạch não hay vì điều gì khác. Thời điểm bọn họ đối mặt với Louisa, quả thực sùng bái nàng tới mức cho rằng nàng chính là thiên sứ cứu khổ cứu nạn. Điều này khiến Louisa cảm thấy đặc biệt thỏa mãn.
Cho dù ở trong lòng Mạnh Hàn, Louisa cũng có vui mừng và sung sướng. Ánh mắt hạnh phúc trên mặt Louisa, khiến Mạnh Hàn cảm thấy mình thật may mắn khi lần này lại dẫn nàng đi theo. Đầu tiên là chuyện giết chóc tại thành bảo cự thạch. Sau đó là kiểu cuộc sống tại đế quốc Quang Minh, khiến nàng hưởng thụ được cảm giác vui sướng mà từ nhỏ đến lớn đều chưa từng có.
Dù sao, Louise tất nhiên không thể thoải mái. Ở bên trong đế quốc Quang Minh, một pháp sư tử linh đều gặp phải sự lạnh nhạt, quả thực chính là chuyện bình thường. Nếu không phải nàng là Tinh Linh Tộc, lại thêm thân phận luôn ở sát bên cạnh Mạnh Hàn, hơn nữa bởi vì sự nghiệp phẫu thuật thẩm mỹ phát đạt, địa vị của pháp sư tử linh cũng có biến hóa, nói không chừng nàng đã sớm bị những phần tử tôn giáo cuồng nhiệt cực đoan này đưa đến chỗ phán xử của tôn giáo, trói trên cọc thiêu sống mất rồi. Cho nên, khi ở sát bên cạnh Mạnh Hàn, điều khiến nàng không vui vẻ nhất, chính là mỗi ngày chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi quỷ quái đáng ghét này.
- Chúng ta rốt cuộc có thể rời khỏi đế quốc Quang Minh rồi!
Nghe thấy tin tức Mạnh Hàn sắp sửa khởi hành, Louise quả thực là hoan hô lên thành tiếng. Trong thời gian hai tháng, quả thực khiến nàng sắp nhịn hết nổi.
Bởi vì Fanny chạy về Yến Kinh thương lượng buổi đấu giá ngầm, lúc Mạnh Hàn rời đi, chỉ có mấy vị hồng y giáo chủ tiễn đưa. Đế quốc Quang Minh vô cùng coi trọng đối với việc đầu tư lần này của Mạnh Hàn. Ngoại trừ Thánh nữ điện hạ ra, còn có mấy vị hồng y giáo chủ đi theo. Cho dù Mạnh Hàn xuất phát đến chỗ đế quốc Hắc Ám là kẻ tử địch của bọn họ, nhưng mấy vị hồng y giáo chủ vẫn vô cùng lễ phép tiễn bọn họ đi.
Tiến vào trong đế quốc Hắc Ám lại là một quang cảnh khác hẳn. Chí ít theo Louise thấy là như thế. Không có ai cảm thấy thân phận pháp sư tử linh của nàng có gì không thích hợp. Thậm chí giống như nàng căn bản không tồn tại vậy. Điều này khiến Louise sung sướng hô to.
Đội thân vệ cưỡi đại bàng sư của Mạnh Hàn quả thực chính là một bảng hiệu sống.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.