Mạnh Hàn dựa vào Grace, gối lên trên bắp đùi của nàng, vừa ăn hoa quả do Grace đưa tới miệng, vừa hàm hồ nói:
- Hơn nữa, bởi vì ta, giữa hai nước đó lại dây lên binh đao, sẽ không quá đáng chứ?
- Nếu như mọi người đều ở dưới sự thống trị của đại nhân, đó mới là chuyện hạnh phúc nhất.
Grace đều dựa vào những gì mình hiểu được để giáo dục thuyết phục người khác:
- Đại nhân làm vậy không phải là tự đại tự đại, mà thực sự có thực lực làm như vậy. Kỳ thực có đôi khi ta cũng không dám tưởng tượng, trong thời gian ngắn ngủi chưa tới bốn năm, ngay cả ta cũng đã biến thành như vậy.
- Kỳ thực, chiến lược cao minh nhất cũng không phải là công thành đoạt đất.
Mạnh Hàn cũng chỉ cảm khái mà thôi, cũng không có nghĩa là hắn thật sự thành một người đa sầu đa cảm:
- Công tâm là thượng sách. Dùng thủ đoạn kinh tế chinh phục mới là thủ pháp giết người không thấy máu nhất.
- Thủ đoạn kinh tế?
Grace theo Mạnh Hàn nhiều năm như vậy, tất nhiên cũng hiểu được một vài quy tắc thương nghiệp. Nhưng nói tới vấn đề này, nàng vẫn có chút kinh ngạc nho nhỏ:
- Thứ chúng ta bán ra, người ta chỉ cần không mua, chúng ta làm sao có thể chinh phục?
- Tại sao không mua?
Mạnh Hàn nở nụ cười, chỉ điểm cho đại quản gia thiếp thân của mình:
- Đồ của chúng ta rẻ, lại tốt, hơn nữa phục vụ về đến tận nhà, giao hàng tới cửa. Nếu như người của ngươi mua, tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-song/1431193/chuong-932.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.