Chỉ có điều mặc dù như thế, gọi ra một Vu Yêu đang bị hôn mê, nàng vẫn làm thừa sức.
Dường như Louise cũng hiểu được tinh túy khi tra hỏi. Đầu tiên, nàng cũng không hỏi gì, giáo huân hắn một trận rồi nói sau. Trước tiên cứ ra oai phủ đầu, sau đó khi hỏi có thể sẽ thuận tiện hơn một chút. Đợi sau khi hành hạ một hồi xong, Vu Yêu đã hấp hối.
Vu Yêu vốn dựa vào một chút năng lượng do Louise đưa vào mới có thể miễn cưỡng giữ được sự tỉnh táo. Nhưng cái giá để trả cho sự tỉnh táo này lại không hạn chế sự đau khổ mà hắn phải chịu đựng. Dưới loại tình huống này, thậm chí ngay cả mong muốn hôn mê cũng trở thành hy vọng xa vời. Kinh khủng nhất chính là, hắn phải đối mặt cũng chính là một pháp sư Tử Linh. Về phương diện dằn vặt linh hồn, bọn họ đều là chuyên gia trong chuyên gia.
Thời điểm dằn vặt người khác, đối với Vu Yêu mà nói, vẫn là một loại hưởng thụ. Nhưng thời điểm mình chịu đựng, đó lại là một chuyện hoàn toàn khác.
Mà Louise thông thạo khống chế chính là khả năng hoàn toàn ngăn chặn không cho phép Vu Yêu được. Dùng một câu nói đơn giản để hình dung tình trạng của Vu Yêu giờ phút này, chính là muốn sống không được, muốn chết không xong.
- Ngài muốn biết gì, đại nhân tôn kính! Van xin ngài, ngài hỏi đi!
Vu Yêu gần như đã dùng giọng điệu gào khóc để cầu xin. Mình gửi linh hồn vào xương ngón tay ở trên tay Louise, sinh tử tồn vong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-song/1431170/chuong-909.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.