Bản thân Mạnh Hàn đã đánh bại một ma pháp sư trung cấp. Hắn có thực lực ma pháp sư, không có gì kỳ quái. Hào quang màu vàng hiện lên, trên mặt Lâm Kỳ rốt cuộc lộ ra thần sắc mừng rỡ. Nghiệp đoàn ma pháp sư phán đoán, chỉ cần Mạnh Hàn có thực lực Đại ma pháp sư, cũng đủ khiến người ta nhìn hắn với cặp mắt khác xưa. Như vậy phương pháp tu hành của hắn tuyệt đối có giá trị đủ để nghiệp đoàn ma pháp sư tranh thủ.
Phải biết rằng, hàng năm trong quá trình từ ma pháp học đồ đến thí luyện ma pháp ma pháp sư, có ít nhất chín mươi lăm phần trăm người trở lên sẽ bị thất bại, từ đó về sau trở thành kẻ bị ma pháp ruồng bỏ. Nếu như phương pháp này của Mạnh Hàn có thể khiến kẻ bị ma pháp ruồng bỏ đạt được cảnh giới Đại ma pháp sư, như vậy nghiệp đoàn ma pháp sư sẽ có một nhóm trợ lực điên cuồng lớn, từ đây địa vị của nghiệp đoàn sẽ vững chắc không gì phá nổi.
Chỉ có điều, khi màu xanh lục xuất hiện, sắc mặt Lâm Kỳ trên tường đã biến thành khiếp sợ. Kẻ bị ma pháp ruồng bỏ có thể đạt được cảnh giới ma đạo sư, chuyện này đối với nghiệp đoàn ma pháp sư mà nói, đã không chỉ là có thể lấy hoặc không lấy, mà nhất định là trân bảo phải khống chế chắc chắn ở trên tay. Bọn họ sẽ không tiếc bất cứ giá nào cũng phải đoạt lấy nó từ trong tay Mạnh Hàn.
Màu xanh lam, Mạnh Hàn lại đã đạt đến cảnh giới Pháp Thánh?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-song/1431158/chuong-897.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.