Chương trước
Chương sau
Trong miệng Mạnh Hàn thốt ra một câu nói khiến Benson tiên sinh dở khóc dở cười. Lúc nói chuyện, vẻ mặt Mạnh Hàn nghiêm túc, dường như thật sự cảm thấy có chút vinh hạnh vậy.
- Chỉ vậy thôi sao?
Benson tiên sinh nhíu mày, cười khổ hỏi.
- Đương nhiên còn có những cái khác.
Mạnh Hàn mỉm cười:
- Chỉ có điều, chỉ sợ sau khi ta nói ra, sẽ bị Benson tiên sinh cho rằng ta đang a dua nịnh hót, trái lại không hay lắm.
- Ồ? Đó chính là muốn nói lời hay?
Benson tiên sinh sửng sốt, lập tức bật cười:
- Ngươi nói như vậy, ta thật ra muốn nghe một chút xem ngươi muốn nói lời hay thế nào.
- Ta phát hiện, toàn bộ cường giả đều có một phẩm chất tương tự.
Mạnh Hàn gật đầu, mở miệng nói:
- Loại phẩm chất này lại hoàn toàn không liên quan đến chủng tộc, xuất thân.
- Phẩm chất gì vậy?
Nghe thấy Mạnh Hàn nói như vậy, Benson tiên sinh càng thêm tò mò hỏi.
- Chăm chú, khắc khổ.
Mạnh Hàn vô cùng nghiêm túc nói:
- Cho dù là Long tộc, cũng giống như thế. Ta nghĩ, nếu như Benson tiên sinh không ở trong sa mạc hơn mấy trăm ngàn năm chăm chú nghiên cứu, tiên sinh hẳn sẽ không có thực lực như bây giờ. Chí ít, Eva hiện tại tuy cũng là cao thủ, nhưng ta vẫn không nhìn thấy trên người nàng có thực lực cao siêu như vậy.
Benson tiên sinh nghe Mạnh Hàn nói xong, cũng trở nên trầm mặc. Qua một hồi lâu hắn mới gật đầu nói:
- Ngươi nói không sai. Những lời này, tin tưởng những bằng hữu kia của ta cũng sẽ thích. Chỉ có điều, nếu như ngươi chỉ tán tụng thực lực của chúng ta, nói không chừng thật sự sẽ có hiệu quả trái ngược. Nhưng hiện tại, ta rất thích.
Cũng là Long tộc, Eva vẫn chỉ là một tiểu hài tử, chưa trải qua nhiều chuyện. Chỉ có điều ỷ vào bản thân mình xuất thân Long tộc, khởi điểm cao hơn so với những chủng tộc khác một chút mà thôi. So với Benson tiên sinh, nàng thực sự chính là một tiểu tử không được mài giũa, hoàn toàn không nắm giữ được lực lượng chân tủy.
- Có lẽ ta cũng cảm thấy vinh hạnh khi nhìn thấy một vị cao thủ tuyệt đỉnh trong tương lai.
Lần này Benson tiên sinh đối mặt với Mạnh Hàn, vô cùng nghiêm túc nói:
- Ở trên người ngươi, ta cũng nhìn thấy được phẩm chất như vậy. Có thể người khác nhìn thấy ngươi luôn hưởng thụ, nhưng ta biết vào lúc đó ngươi đang làm gì.
- Đây là kích lệ vinh hạnh nhất mà ta nhận được!
Trên mặt Mạnh Hàn cũng lộ ra nụ cười. Hắn ngầm nỗ lực chiếm được sự tán thưởng của một cao thủ như Benson tiên sinh, thực sự là chuyện khiến người ta vô cùng mừng rỡ.
Từ sau khi tu vi, lực lượng tinh thần của Mạnh Hàn lại tăng lên, Mạnh Hàn đã thay đổi phong cách tu hành của mình. Gần như mỗi thời mỗi khắc, Mạnh Hàn đều cẩn thận thả ra ma pháp trong phạm vi nhỏ, vừa không tổn thương người khác, cũng sẽ không bị người khác phát hiện hắn đang phóng thích ma pháp. Loại tu hành ma pháp này này là thử thách vô cùng lớn đối với lực khống chế và lực lượng tinh thần, tương tự còn có thể rèn luyện ma lực. Benson tiên sinh lại từ trên phương diện này, thấy được nhiều hơn.
- Có thể, hai người thị nữ và hai đội trưởng đội cận vệ của ngươi, tương lai cũng sẽ có thành tựu như vậy.
Sau khi khen ngợi Mạnh Hàn xong, Benson tiên sinh lại lại khen ngợi Demy Diana cùng với Joey Juli. Vì để cho Mạnh Hàn thoải mái một chút, Demy và Diana cũng không có ngừng khống chế nguyên tố ma pháp. Mà Joey và Juli, mỗi giờ mỗi khắc đều tu hành võ kỹ. Cho dù không thể làm động tác lớn, giơ tay nhấc chân, cũng bao hàm tu hành võ học.
- Vô cùng cảm ơn. Ta sẽ truyền đạt sự kích lệ của ngài tới các nàng.
Nghe Benson tiên sinh khích lệ nữ nhân của mình, Mạnh Hàn cảm thấy hài lòng hơn là khích lệ đối với mình. Hắn hài lòng nói cám ơn.
- Ngươi nói không sai. Những bằng hữu kia của ta đều là người như vậy.
Sau khi Benson tiên sinh khen ngợi xong, bắt đầu nói tới các bạn của hắn:
- Tuy rằng phương hướng nghiên cứu của mỗi người chúng ta đều không giống nhau, nhưng đúng như lời ngươi nói, bọn họ đều vô cùng chăm chú, khắc khổ. Cho nên, bọn họ bây giờ đều là kiệt xuất trong mỗi trong lĩnh vực của mình.
- Rất mạo phạm hỏi một câu, Benson tiên sinh.
Trước tiên Mạnh Hàn xin lỗi một tiếng, lúc này mới hỏi:
- Trong truyền thuyết, chủng tộc của ngài đều vô cùng yêu thích tài bảo. Nhưng ta nhìn thấy ngài lại không thực sự phù hợp với điều đó.
- Đó là bởi vì trong Long tộc có một gia hỏa đặc biệt thích sưu tập tài bảo. Hắn gần như chăm chú khắc khổ sưu tập tài bảo. Cho nên các ngươi mới có truyền thuyết như vậy đi!
Benson tiên sinh nở nụ cười:
- Ngươi sẽ rất nhanh có thể nhìn thấy hắn. Tin tưởng hắn và ngươi nhất định sẽ có rất nhiều ngôn ngữ chung.
Tốc độ bay như vậy, dường như Eva vẫn có chút không vừa ý. Sau khi chơi đùa một hồi, nàng bắt đầu trưng cầu ý kiến của Benson tiên sinh, bay nhanh một chút. Mà Benson tiên sinh cũng cảm thấy đã rời khỏi khu vực của con người, cũng sẽ không khiến người khác quá chú ý, nên đồng ý với yêu cầu của Eva.
Eva tiểu thư tuổi trẻ, ở ngay trước mặt Mạnh Hàn, hóa thân làm một con rồng lớn. Với thân thể to lớn mạnh mẽ, đường nét tuyệt vời, giang rộng hai cánh, không thể không nhìn thấy được thân phận thực sự của Eva. Cho dù Mạnh Hàn đã sớm chuẩn bị tâm tư, hơn nữa Benson tiên sinh đã thừa nhận, nhưng Mạnh Hàn vẫn bị cảnh tượng như vậy làm kinh sợ. Loại biến hóa kia không phải là Mạnh Hàn màn ảnh CG mà hắn từng nhìn thấy trong rạp chiếu phim kiếp trước, mà là hình ảnh phát sinh ở ngay trước mắt mình.
- Lo lắng làm gì? Không nên phụ ý tốt của Eva tiểu thư!
Benson tiên sinh ở trên không trung đẩy Mạnh Hàn một cái. Mạnh Hàn lập tức không khống chế được bản thân rơi vào trên lưng rồng lớn Eva. Ngay sau đó, Benson tiên sinh cũng ngồi lên. Sau khi Eva phát hiện hai người đều ngồi xong, nàng hét dài một tiếng, hai cánh cực lớn vỗ một cái, trong nháy mắt rời khỏi đó.
Sau khi hóa thân thành con rồng lớn, tốc độ của Eva trực tiếp nâng cao lên chí ít gấp hai lần. Cho dù có ma pháp bảo vệ của Benson tiên sinh, Mạnh Hàn vẫn có thể nghe thấy tiếng gió gầm rú. Ngược lại, sau khi Benson tiên sinh ngồi ở trên lưng Eva, có vẻ nhàn rỗi hơn rất nhiều, bắt đầu với Mạnh Hàn.
- Chúng ta còn phải bay bao lâu?
Mạnh Hàn đoán chừng một chút. Lần này bay, tốc độ ít nhất phải gấp mấy lần so với kỵ sĩ Sư Thứu. Thời gian lâu như vậy, đại khái đã ra khỏi phạm vi công quốc. Chỉ không biết còn bao lâu nữa mới có thể đến được chỗ cần đến. Nhưng Mạnh Hàn chắc chắn sẽ không hỏi vấn đề như vậy, chỉ hỏi thời gian.
- Đại khái còn càn thời gian mười ngày nữa.
Benson tiên sinh cũng không ngẩng đầu lên đáp lại. Vừa nói, hắn vừa lấy từ nơi nào đó ra mấy bình rượu ngon, sau đó ra hiệu Mạnh Hàn:
- Làm một bàn đi ra!
Đây cũng đang kiểm tra Mạnh Hàn. Mạnh Hàn cũng không khách khí. Tuy rằng người trên không trung, nhưng vẫn có thể khống chế những nguyên tố tổ tiêu tán trên không trung. Chỉ một lát, một bàn đá liền xuất hiện ở trước mặt hai người. Benson tiên sinh mỉm cười đặt bình rượu lên trên bàn, lại làm ra hai chén rượu, bắt đầu ngươi một chén ta một chén uống.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.