Trong miệng Mạnh Hàn thốt ra một câu nói khiến Benson tiên sinh dở khóc dở cười. Lúc nói chuyện, vẻ mặt Mạnh Hàn nghiêm túc, dường như thật sự cảm thấy có chút vinh hạnh vậy.
- Chỉ vậy thôi sao?
Benson tiên sinh nhíu mày, cười khổ hỏi.
- Đương nhiên còn có những cái khác.
Mạnh Hàn mỉm cười:
- Chỉ có điều, chỉ sợ sau khi ta nói ra, sẽ bị Benson tiên sinh cho rằng ta đang a dua nịnh hót, trái lại không hay lắm.
- Ồ? Đó chính là muốn nói lời hay?
Benson tiên sinh sửng sốt, lập tức bật cười:
- Ngươi nói như vậy, ta thật ra muốn nghe một chút xem ngươi muốn nói lời hay thế nào.
- Ta phát hiện, toàn bộ cường giả đều có một phẩm chất tương tự.
Mạnh Hàn gật đầu, mở miệng nói:
- Loại phẩm chất này lại hoàn toàn không liên quan đến chủng tộc, xuất thân.
- Phẩm chất gì vậy?
Nghe thấy Mạnh Hàn nói như vậy, Benson tiên sinh càng thêm tò mò hỏi.
- Chăm chú, khắc khổ.
Mạnh Hàn vô cùng nghiêm túc nói:
- Cho dù là Long tộc, cũng giống như thế. Ta nghĩ, nếu như Benson tiên sinh không ở trong sa mạc hơn mấy trăm ngàn năm chăm chú nghiên cứu, tiên sinh hẳn sẽ không có thực lực như bây giờ. Chí ít, Eva hiện tại tuy cũng là cao thủ, nhưng ta vẫn không nhìn thấy trên người nàng có thực lực cao siêu như vậy.
Benson tiên sinh nghe Mạnh Hàn nói xong, cũng trở nên trầm mặc. Qua một hồi lâu hắn mới gật đầu nói:
- Ngươi nói không sai. Những lời này, tin tưởng những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-song/1431101/chuong-840.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.