Chương trước
Chương sau
Người dám động tới sản nghiệp của Mạnh Hàn, toàn tộc sẽ bị nhận sự trừng phạt của thần. Đó cũng không phải là lời nói đùa. Dùng một tử của Mạnh Hàn kiếp trước có thể hình dung ra khái niệm miêu tả sự trừng phạt của thần —— liên luỵ cửu tộc. Có bảo đảm này, tuyệt đối không người nào dám giở trò với đầu tư của Mạnh Hàn.
- Thủ đoạn thương nghiệp bình tường, tùy tiện đến. Chỉ cần cho ta một môi trường công bằng công chính.
Mạnh Hàn mười phần tự tin đáp lại. Luận về thủ đoạn thương nghiệp, không cần phải nói bản thân Mạnh Hàn, bất luận là một người nào ở đây đều có lòng tin tuyệt đối đối với Mạnh Hàn.
Tốn thời gian mấy tháng từ đế quốc Hắc Ám đến đế quốc Quang Minh, không chỉ làm hoàn thành một số lượng lớn chuyện làm ăn, hơn nữa còn thành lập quan hệ hợp tác, bất kể là các thân Mạnh Hàn hay là công quốc Transco, đều chiếm được lợi ích cực kỳ lớn. Tính đi tính lại, cuối cùng Mạnh Hàn đã tới lúc nên rời đi.
- Có phải ngươi quên mất điều gì hay không?
hánh nữ điện hạ Fanny nghe được Mạnh Hàn mặt đối mặt nói ra tin tức muốn rời khỏi, không nhịn được kêu lên nhắc nhở.
- Cái gì?
Mạnh Hàn kinh ngạc hỏi. Hắn tự hỏi mình đã quên cái gì khiến Fanny phải nhắc nhở:
- Chẳng lẽ Fanny điện hạ đã nghĩ thông suốt, muốn trở thành nữ nhân của ta?
Fanny lập tức đỏ mặt, dáng vẻ lại trở về lạnh như băng. Sau khi Mạnh Hàn trêu đùa một hồi, không thể không hỏi tới:
- Ta đã quên mất cái gì?
- Ngươi thiết kế cho đế quốc Hắc Ám một vương cung mới.
Thánh nữ điện hạ Fanny không thể không mặt lạnh nhắc nhở Mạnh Hàn:
- Nửa bán nửa tặng. Đế quốc Quang Minh cũng muốn có đãi ngộ như vậy.
- Hiểu rõ!
Mạnh Hàn vỗ lòng bàn tay một cái. Hắn thực sự đã quên điều này. Không nghĩ tới thậm chí ngay cả cái này Fanny cũng muốn tranh. Nhưng đã có người muốn đưa kim tệ cho Mạnh Hàn, Mạnh Hàn tất nhiên không ngần ngại sử dụng một chút kiến thức rộng rãi trong lịch sự của hắn để tăng thêm một khoản thu nhập lớn.
- Vương cung nơi Giáo Hoàng bệ hạ ở lại!
Mạnh Hàn trầm ngâm, trong đầu bắt đầu hồi tưởng tới dáng vẻ của giáo đường thánh Peter tại Vatican. Đây quả thực là lễ vật sẵn có để đưa cho đế quốc Quang Minh. Không bao lâu, Mạnh Hàn đã có được toàn bộ ấn tượng.
Ngay trước mắt Fanny, mô hình giáo đường thánh Peter liền từ từ hiện ra trong tay Mạnh Hàn. Mới chỉ nhìn thấy một nửa, trong mắt Fanny liền lộ ra ánh mắt say mê. Đợi được tới khi toàn bộ được hoàn thành, thánh nữ điện hạ đã hoàn toàn lạc lối ở trong đó. Giáo Hoàng bệ hạ và tất cả các vị Hồng y đại giáo chủ tự mình tới, nhìn kiến trúc vĩ đại này, người người đều thất thần trong chốc lát.
- Đây mới là vương cung nơi Giáo Hoàng bệ hạ sứ giả của thần nên ở lại!
Sau khi mấy hồng y giáo chủ tỉnh táo lại, câu nói đầu tiên chính là như vậy. Sau đó, rất đông thị vệ cẩn thận từng li từng tí một nâng mô hình giáo đường thánh Peter đi.
- Cơ hội lôi kéo nhu cầu bên trong, chúng ta đã hiểu!
Giáo Hoàng bệ hạ đã không nói thêm gì nữa, chỉ nhìn về phía Mạnh Hàn giơ ngón tay cái lên.
Cuối cùng, vẫn là Giáo Hoàng bệ hạ tự thân xuất mã, đưa nhóm người Mạnh Hàn rời khỏi thủ đô đế quốc, nhìn theo đội ngũ bay của Mạnh Hàn rời khỏi. Tất nhiên, mười kỵ sĩ Sư Thứu chịu trách nhiệm truyền thông tin, là điều kiện tương tự đáp ứng đế quốc Quang Minh.
Người vẫn ở trong xe ngựa trên không trung, Elyse đột nhiên nói cho Mạnh Hàn một tin tức:
- Đại nhân, vừa nhận được tin tức của Grace. Nicole mang theo đầu đại công Milan, trở lại Hoàng Kim Thành!
Muốn Nicole đi lấy đầu đại công Milan, đây là mệnh lệnh Mạnh Hàn truyền đạt cho Catherine trước khi rời đi. Hiện tại Mạnh Hàn đã đi gần ba tháng, Nicole đã mang theo đầu đại công Milan trở lại Hoàng Kim Thành.
Tin tức đã lưu truyền trong toàn bộ vương quốc. Không có biện pháp, đại công Milan mất đầu ngay ở trong vương cung của mình, bất luận như thế nào loại chuyện thế này cũng không cách nào che giấu được. Gần như sau khi Nicole thực hiện được chưa tới một ngày, chuyện này đã bắt đầu điên cuồng truyền bá ra ngoài.
Nhưng Nicole không phải vừa đến công quốc Milan liền động thủ, mà nàng kiên trì ẩn núp suốt hai tháng. Mãi đến tận lúc kiên trì của trên dưới công quốc Milan đã toàn bộ tiêu hao hết, buông lỏng cảnh giác mới một lần ra tay thực hiện.
Ban đầu khi nhận được tin tức, đại công Milan cũng sợ hết hồn. Bất kể làm gì hắn đều vô cùng cẩn thận, sợ bị thích khách nắm được cơ hội cơ hội. Nhưng hắn đề phòng đêm đề phòng ngày, sau khi đề phòng hơn một tháng, vẫn hoàn toàn không có chút động tĩnh. Hơn nữa, trong khoảng thời gian này bởi vì đề phòng nghiêm ngặt và rất nhiều người sợ mình trêu chọc lấy phiền phức, thủ đô công quốc Milan căn bản không có người lạ nào tiến vào. Ra vào toàn bộ đều là người trong thủ đô công quốc Milan.
Loại hiện tượng này cũng làm cho trên dưới đều buông lỏng cảnh giác. Đại công Milan lại bắt đầu chậm rãi khôi phục cuộc sống bình thường. Mãi đến tận ngày đó, khi hắn ở trong vương cung thiết yến chiêu đãi một vị trọng thần của mình.
Đương nhiên, cho dù là chiêu đãi trọng thần, cũng vẫn có rất nhiều hộ vệ ở bên ngoài đề phòng. Ban đầu, giọng nói của đại công Milan và vị trọng thần kia rất lớn. Nhưng sau đó, không biết thương lượng đến chuyện quan trọng gì, giọng nói càng lúc càng nhỏ, dần dần không còn tiếng động. Người ở phía ngoài cũng không để ý lắm. Thị vệ trưởng đứng ở cửa, tự mình trấn thủ bảo vệ phòng yến tiệc cho đại công bệ hạ, tuyệt đối sẽ không bỏ qua bất kỳ điểm khả nghi nào.
Sau khi một thị nữ bưng món ăn chính đi vào, rất nhanh liền bưng mâm không lui ra. Bên trong vẫn không có bất kỳ tiếng động nào. Qua gần mười mấy phút, thị vệ trưởng phát hiện có điểm không ổn. Hắn vọt vào bên trong vừa nhìn, đã thấy đại công Milan và trọng thần của hắn đã ngã trong vũng máu. Vị trí yết hầu của trọng thần chỉ là một miệng máu. Nhưng đầu đại công Milan đã biến mất không thấy hình bóng.
Chờ đến khi mọi người nhớ tới thị nữ đưa món ăn vào, có khả năng không đúng thời điểm, chuyện đã xảy ra hơn nửa canh giờ. Sau khi lục soát toàn bộ vương cung, cũng không tìm được người thị nữ khả nghi kia. Vấn đề là, khả nghi thì khả nghi, thị nữ kia đã làm việc ở trong vương cung đại công bệ hạ chí ít mười năm, bằng không cũng sẽ không ung dung tiến vào phòng yến tiệc của đại công Milan như vậy.
Kịch biến xảy ra trong vương cung, mọi người ở thủ đô đều để mắt tới. Rất nhanh tin tức đã không cách nào đàn áp được, truyền khắp thủ đô. Sau đó là toàn bộ công quốc, sau đó chính là toàn bộ vương quốc. Đợi được tới khi Nicole mang theo đầu đại công Milan trở lại Hoàng Kim Thành, trên căn bản tin tức và nàng đồng thời trở về.
Đương nhiên, Nicole trở về, người đầu tiên nàng tìm chính là Mạnh Hàn, mà Mạnh Hàn không ở đó. Nàng tất nhiên sẽ tìm tới Grace. Liền. Ngay lập tức, dù Mạnh Hàn đang ở đế quốc Quang Minh xa xôi liền biết được tin tức kia.
- Làm không tồi.
Mạnh Hàn khích lệ Nicole, căn dặn Elyse:
- Bảo Grace cho các Ám Dạ Tinh Linh thêm một tháng lương thực, các công cụ và hạt giống liên quan tới việc trồng trọt trong một năm tới.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.