Sau đó hắn lại không hề sợ hãi nói:
- Chỉ có điều, nàng không cảm thấy, đối xử với bọn họ như vậy, đối với đế quốc, đối với thần giáo đều có lợi sao?
- Ta chưa nhìn ra được!
Angelina lắc đầu, lại dùng ánh mắt xem kỹ nhìn chằm chằm vào Mạnh Hàn.
- Như vậy, được rồi!
Mạnh Hàn mở hai tay ra, biểu thị mình không thể ra sức. Nhưng hắn lập tức hỏi tiếp:
- Lúc đế quốc và đế quốc Quang Minh khai chiến, có nghĩ tới chuyện tìm thêm một vài đồng mình hay không?
- Có ý gì?
Câu chuyện này khiến Angelina trực tiếp trở nên cảnh giác.
- Ý của ta là khi đế quốc và vài quốc gia khác, cho dù là công quốc cũng được, có quan hệ hợp tác trường kỳ hơn nữa còn hòa thuận. Đương nhiên, có thể không phải là gì khác, chỉ đơn giản là quan hệ buôn bán.
Mạnh Hàn tìm một chỗ ngồi xuống:
- Tại thời chiến, có thêm một đồng mình có thể cung cấp cho nàng các loại trợ giúp, vật tư, nhân lực, tình báo các loại. Nói không chừng, như thế trên chiến trườngcó thể sẽ chiếm ưu thế hơn so với đế quốc Quang Minh một tẹo. Ta nói đủ hiểu chưa?
- Ý của ngươi là, phương hướng của chúng ta trước đây là sai lầm?
Angelina cau mày hỏi.
- Tin tưởng ta, bế quan toả cảng tuyệt đối là một trong những chiêu số kiheens đế quốc suy yếu nhanh nhất.
Đối với điều này, Mạnh Hàn dường như tuyệt đối có quyền lên tiếng:
- May mắn chính là, bất kể là các ngươi, hay là đế quốc Quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-song/1431058/chuong-797.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.