Chương trước
Chương sau
Mọi người trong đội cận vệ bắt đầu thu thập đồ vật trong phòng phía sau. Su khi cầm mỗi món đồ đi ra, trên căn bản đều là vỡ nát. Cho dù có thể duy trì trụ hình dạng, cũng tàn tạ không thể tả. Đến cuối cùng, sau khi kiểm tra từ trong ra ngoài, không còn vật gì khác có thể làm cho người ta sáng mắt lên.
Đại điện của thần miếu rất lớn, nhưng gian phòng phía sau lại không nhiều đồ. Từ trong ra ngoài sau khi kiểm tra hết, cũng chỉ mới tốn một ngày. Toàn bộ đồ vật đều được dọn dẹp mang ra, chất đống ở trong đại điện.
- Lẽ nào ma pháp trượng này chính là vật có thể khiến mẫu thân của Eva cũng cảm thấy sẽ mang đến tai họa hay sao?
Mạnh Hàn nhìn ma pháp trượng trên tay, cảm thấy vô cùng khó hiểu. Chỉ một cái ma pháp trượng, còn không đến mức khiến Eva khẩn trương, càng không cần phải nói tới cha mẹ của nàng. Lẽ nào lai lịch của cây ma pháp trượng này rất lớn, sẽ làm rất nhiều người mơ ước? Có thể, qua nhiều năm như vậy, lại không có mấy người lợi hại đến đây, Rất hiển nhiên cũng không được coi trọng?
Nghi ngờ của Mạnh Hàn, ngay cả Benson tiên sinh là một người có kinh nghiệm như vậy, hắn cũng không hiểu. Vì sao mẫu thân của Eva lại đánh giá thần miếu đổ nát này lại như vậy. Eva càng không biết. Trên mặt nàng đầy vẻ nghi hoặc. Nhưng trước sau nàng vẫn nghĩ không ra, rốt cuộc trong đồ vật mà mẫu thân của nàng từng nói tới rốt cuộc là cái gì. Nếu không phải nàng nhớ rõ, mẫu thân của nàng từng căn dặn nàng nhiều lần, cũng không dám khẳng định mẫu thân của mình thực sự từng nói như vậy.
- Không đúng, không thể nào đơn giản như thế được.
Mạnh Hàn lắc đầu, bắt đầu tỉ mỉ kiểm tra từng gian một bên trong thần miếu. Thậm chí ngay cả đại điện cũng không tha. Hắn trực tiếp bay lên một trụ đá cực lớn, bắt đầu quan sát trần đại điện.
Tìm kiếm lục lọi một hồi, vẫn không có bất kỳ phát hiện nào khác, Mạnh Hàn cũng nhịn không được bắt đầu nghi ngờ phán đoán của mình. Chưa từ bỏ ý định, hắn lại ra thế núi phía ngoài một chút, sau đó trở về từng bước đo kiến trúc thần miếu một chút. Sau khi làm xong tất cả những điều này, lúc này hắn mới ngồi xuống dưới đất, bắt đầu tính toán tỉ mỉ.
Nhìn những hình Mạnh Hàn vẽ ra trên mặt đất, ngay cả Benson cũng không biết rốt cuộc Mạnh Hàn vẽ là cái gì. Nhưng hiện tại không có ai quấy rầy Mạnh Hàn, chỉ nhìn hắn ở nơi đó chỉ chỉ chỏ chỏ tiếp tục vẽ bùa. Thứ duy nhất có thể hiểu, chính là có một bản vẽ, xem ra giống như đang vẽ kết cấu mặt bằng của thần miếu này. Những cái khác bọn họ hoàn toàn không biết.
Mạnh Hàn vẽ trên mặt đất, chẳng qua là con số và một vài công thức số học trong kiếp trước, thêm vào hình dáng của thần điện. Mạnh Hàn rốt cuộc tính toán ra được toàn bộ thần miếu được xây dựng bên trong lòng núi. Dựa theo phạm vi dãy núi bao trùm, hẳn là còn có mấy chỗ, có mật thất tồn tại.
- Thì ra là như vậy!
Mạnh Hàn bỗng nhiên nở nụ cười. Rốt cuộc hắn đã phát hiện. Đây cũng là đồ Benson tiên sinh không phát hiện ra, lại được Mạnh Hàn tính toán ra được.
- Là cái gì? Là cái gì?
Càng nóng vội hơn so với Mạnh Hàn chính là thiếu nữ Eva. Nàng ở nơi này không biết bao nhiêu thời gian, nhưng vẫn chưa từng tiến vào. Lần này bị Mạnh Hàn dùng điều kiện để ràng buộc, thêm vào đó còn có một Benson tiên sinh sâu không lường được. Nàng cũng coi như không có kiêng kỵ. Nói đến, so với Mạnh Hàn, nàng vẫn muốn biết hơn, rốt cuộc đó là thứ gì có thể mang đến tai nạn.
- Nơi này, hẳn là có mấy mật thất!
Mạnh Hàn rất chắc chắn nói. Lời hắn nói, để tất cả mọi người đều ngẩn ra.
Đặc biệt là Benson tiên sinh, hết sức nghi ngờ đối với lời nói của Mạnh Hàn. Còn có mật thất gì, có thể khiến Benson mình không cảm giác được? Đây quả thực là chuyện không thể nào. Có thể, Mạnh Hàn nói chắc chắn như vậy, hơn nữa hắn cũng cảm thấy mẫu thân của Eva sẽ không nói dối. Lúc này hắn mới có chút nửa tin nửa ngờ.
Về phần đội cận vệ, xưa nay đối với Mạnh Hàn chưa từng hoài nghi, bao gồm cả Andy tiên sinh, nảy sinh một lòng tin tuyệt đối với Mạnh Hàn. Nếu như Mạnh Hàn muốn đánh nhau, có thể Kiếm Thần Andy còn nghi ngờ. Nhưng nếu nói về phương diện kiến trúc, từ trước tới nay Andy lão tiên sinh chưa từng gặp qua người nào thiết kế cung điện đẹp hơn Mạnh Hàn. Một vị đại sư kiến trúc, nói kiến trúc nơi này hẳn có mật thất, vậy tuyệt đối là có mật thất.
Benson tiên sinh là người duy nhất nghi ngờ. Giờ phút này Mạnh Hàn cũng bất chấp cảm nhận của Benson tiên sinh, trực tiếp dẫn người đi tới một vị trí hắn đã tính toán ra. Dựa theo tính toán, ở phía sau tường chỗ kia hẳn là có một mật thất. Nhưng xung quanh nơi này dường như không nhìn thấy có vật nào giống như nút ấn cơ quan. Điều duy nhất Mạnh Hàn có thể làm, chính là dùng lực phá tan.
Cũng may, Mạnh Hàn giỏi dùng hệ thổ hơn bất kỳ ma pháp và vũ kỹ nào khác. Mạnh Hàn chỉ đưa mấy ý niệm qua, trên tường liền xuất hiện một lỗ thủng lớn. Đáng tiếc, phía sau lỗ thủng chính là núi đá, hoàn toàn không có bóng dáng mật thất mà Mạnh Hàn nói tới.
Mạnh Hàn có chút không tin, không ngừng khống chế núi đá biến mất, thâm nhập vào sâu mấy mét, vẫn không nhìn thấy bóng dáng của mật thất, lúc này mới dừng lại.
Benson thấy thế, ở phía sau lắc đầu. Cảm giác của mình cũng không sai. Nơi này căn bản không có khả năng tồn tại mật thất có thể giấu được linh giác của mình.
Nhưng Mạnh Hàn lại hoàn toàn không cảm thấy thất vọng. Trong tính toán của hắn, nơi này chỉ là một trong những nơi có thể có tồn tại mật thất, cũng không phải là nhất định tồn tại mật thất. Mạnh Hàn không nhụt chí, trực tiếp đi về phía địa điểm tính toán thứ hai.
Hi vọng rất lớn, nhưng kết quả lại làm người ta thất vọng. Phía sau vách tường vẫn là núi đá tự nhiên. Sau khi đi sâu vào mấy mét cũng không có gì thay đổi. Căn bản ngay cả một không gian cũng không có.
Tiếp đó, mấy địa điểm Mạnh Hàn tính toán, đều được dò xét qua một lần, nhưng không có một nơi nào có mật thất. Kết quả này khiến Mạnh Hàn không nhịn được có chút buồn bực. Chuyện không phải là như vậy!
Lẽ nào mình đã bỏ sót điều gì sao?
Mạnh Hàn quay trở lại bên trong đại điện, cố gắng tính toán lại một lần nữa.
Benson tiên sinh chỉ mỉm cười, không nói gì thêm.
Một người thì có thể có bao nhiêu sức sáng tạo đây? Cũng không phải người khác nói cho hắn biết đường này không thông, hắn liền không đi đường này nữa. Nếu nói như vậy, Mạnh Hàn cũng không thể nào phát minh ra ma pháp thuẫn long giáp kia. Về điểm này, Benson tiên sinh rõ ràng hơn bất kỳ người nào khác. Hắn sẽ không dễ dàng bóp chết cách suy nghĩ của Mạnh Hàn.
Mạnh Hàn lại nhìn bản vẽ thêm mấy lần, sau đó bắt đầu kiểm tra từng nơi mình tính toán. Mấy lần kiểm tra xuống, giống như đều không có vấn đề gì. Lẽ nào nơi này thật không có mật thất gì sao? Ma pháp trượng kia chính là vật khiến mẫu thân của Eva kiêng kỵ sao?
- Benson tiên sinh, nếu như ma pháp sư Hắc Ám bình thường nếu như có cây ma pháp trượng này, có thể đánh qua Eva tiểu thư hay không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.