Ánh mắt hội trưởng đại nhân nhìn mọi người phía xa rời đi, không tỏ rõ ý kiến nói:
- Ai đưa ra, người đó chịu trách nhiệm phần kết. Lời này trong lòng ngươi nắm chắc là được, không được thì nói cho hầu tước Antonio biết, bản thân chúng ta không có cách nào động thủ, để hắn tự mình xem mà làm.
- Vâng, đại nhân!
Eric đáp ứng một tiếng, sau đó cẩn thận nhìn mặt hội trưởng hỏi:
- Lẽ nào, việc này cứ nhận như vậy?
- Tình thế không bằng người, không nhận cũng phải nhận.
Hội trưởng lắc đầu một cái, thở dài một hơi nói:
- Hắn chiếm lý, là do bản thân chúng ta làm xấu quy củ. Đứng trên đầu sóng ngọn gió, đành phải tùy vào hắn!
- Ta hiểu, đại nhân!
Trong lòng Eric có vài bài bản nên đối phí với Mạnh Hàn như thế nào. Hắn khom người cung kính tiễn hội trưởng đại nhân rời khỏi. Sau đó Eric tiên sinh dứt khoát đứng dậy, nhìn theo hướng hội trưởng đại nhân rời đi, suy tư.
Biểu hiện của Mạnh Hàn rất bình tĩnh. Ngoại trừ cho nghiệp đoàn lính đánh thuê và nghiệp đoàn ngầm lần lượt hai yêu cầu bắt đền đại khái giống nhau ra, không có bất kỳ hoạt động nào khác. Mỗi ngày hắn đều đi xung quanh bên trong Hoàng Kim Thành nhìn ngắm, hoặc là loanh quanh ở trong cung điện tuyệt đẹp của mình, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Nhưng biểu hiện của Mạnh Hàn càng bình tĩnh, có mấy người trong lòng lại càng không bình tĩnh. Mạnh Hàn cũng không phải là một người bình thản. Về điểm này, phố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-song/1431025/chuong-764.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.