Giọng điệu lạnh lẽo, giống như thật sự đang giận.
- Vâng, chủ nhân!
Tuy rằng bị Mạnh Hàn dùng giọng điệu lạnh lùng đe dọa, nhưng trong lòng Nicole lại cảm thấy ấm áp khác thường. Thời điểm nàng trả lời, cũng kiều mị hơn so với bình thường mấy phần.
Dọc đường đi trưởng lão Meredith cũng không nói gì, Louise vẫn dè dặt che chở ma pháp trận kia. Thỉnh thoảng nàng sẽ đưa vào đó một chút ma lực, không biết đang làm gì. Mắt thấy vương thành người lùn đã ở trong tầm mắt, trưởng lão Meredith bỗng nhiên cảm khái một câu:
- Bây giờ ta bỗng nhiên cảm thấy rất chờ mong, cái Thiên Đường Vẫn Rơi này rốt cuộc có thể hoàn mỹ đến mức nào!
- Trưởng lão, trên thế giới này không có vũ khí hoàn mỹ, cũng không có chủ nhân sử dụng vũ khí hoàn mỹ.
Mạnh Hàn mỉm cười, nói một câu tràn ngập triết lý.
Mạnh Hàn thiết kế vũ khí cho những người lùn và các Tinh Linh. Nếu như vũ khí này của Mạnh Hàn thành công, cũng mang ý nghĩa vũ khí chế tạo cho những người lùn và các Tinh Linh đều sẽ bước tiến trọng đại.
Trưởng lão Meredith chờ mong như vậy là chuyện rất bình thường. Nhưng ở trong mắt Mạnh Hàn, cho dù là vũ khí tốt mấy đi nữa, chẳng qua cũng chỉ cho người sử dụng. Nếu vì này mà không tiếc bồi thêm tính mạng, vậy thật không đáng. Dùng cách nói trên phương diện chuyện làm ăn mà nói, gọi là đầu tư không chờ hồi báo, không đáng để ý tới.
- Ta cảm thấy hiếu kỳ hơn chính là, sau đó lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-song/1430986/chuong-725.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.