Chương trước
Chương sau
Quân đội và thế lực của hầu tước đại nhân vừa rút ra khỏi thành bảo cự thạch, hai vị điện hạ liền không thể chờ đợi được nữa bắt đầu nội chiến, ra tay đánh nhau, liều mạng tranh đoạt lấy vị trí người kế thừa đại công. Hầu tước đại nhân nói sống không bằng chết, chính là chỉ như vậy.
Chỉ cần Mạnh Hàn nguyện ý, đại quân có thể xông về phía thành bảo cự thạch bất cứ lúc nào. Vị trí đại công cũng có thể nắm lấy dễ như trở bàn tay. Hiện tại, Donald tiên sinh chờ Mạnh Hàn quyết định.
Hắn đã hiểu rõ ràng, Mạnh Hàn dường như không mấy hứng thú đối với vị trí đại công. Chỉ có điều Donald tiên sinh lại hiểu được. Cho dù là ai có cuộc sống và quyền thế như Mạnh Hàn bây giờ, cũng sẽ không để ý tới một vị trí đại công. Tuy rằng Mạnh Hàn chỉ một bá tước, nhưng cũng không kém hơn so với một đại công là mấy.
- Donald tiên sinh, nếu như ta nói ta không làm đại công, cũng có thể an bài tốt cuộc sống của các ngươi, cũng có thể làm cho các ngươi được hưởng quyền thế và vinh quang giống như thời điểm hầu tước đại nhân làm đại công, các ngươi có tin hay không?
Sau khi nghe Donald tiên sinh kể xong, Mạnh Hàn rất nghiêm túc hỏi.
- Nếu như lời này là do người khác nói, chúng ta sẽ không tin. Nhưng lời này là bá tước đại nhân Antonio nói, chúng ta tin!
Donald tiên sinh cũng vô cùng nghiêm túc đáp lại:
- Lời ngài nói, chúng ta xưa nay đều không nghi ngờ!
- Các ngươi trước tiên cứ nghỉ ngơi cho tốt. Ta sẽ có một sắp xếp thỏa đáng cho các ngươi. Ta bảo đảm!
Mạnh Hàn gật đầu một cái, phân phó nói.
Sau khi tiễn Donald tiên sinh đi, Mạnh Hàn dựa người vào chiếc ghế, nhắm mắt dưỡng thần một hồi, sau đó mở mắt nói:
- Mời công chúa Catherine đến đây!
Khi khuôn mặt kiên nghị của công chúa Catherine xuất hiện ở trước mặt Mạnh Hàn, Mạnh Hàn vẫn cảm thấy rất khó hiểu. Tại sao nữ nhân này lại đột nhiên cảm thấy hứng thú đối với vị trí đại công như vậy. Tin tức hầu tước đại nhân bị trọng thương, nàng hẳn còn không biết, bởi vì nàng đến tương đối sớm. Chỉ có điều Mạnh Hàn cũng không có ý định tốn nhiều sức lực để tìm kiếm điều đó. Thật ra Catherine ở ngay trước mặt mình, hỏi nàng là được.
- Nàng xác định nàng muốn kế thừa tước vị đại công?
Mạnh Hàn nhìn công chúa điện hạ đứng ở trước mặt mình, rất nghiêm túc hỏi.
- Ta đã đứng ở trước mặt ngươi, ngươi cứ nói đi?
Công chúa Catherine không hề trả lời vấn đề của Mạnh Hàn, mà hỏi ngược lại một câu. Trên mặt nàng không có vẻ chịu thua, thậm chí ngay cả cằm cũng hận không thể cúi sâu hơn được. Chỉ có điều, trong ánh mắt của nàng lại không cách nào che giấu được sự không cam lòng, không chịu khuất phục của nàng.
- Hiệp nghị của chúng ta cũng không phải là nàng đứng trước mặt ta thì ta phải đáp ứng nàng.
Mạnh Hàn ung dung thong thả đáp lại. Hắn rất muốn biết, nữ nhân này quyết tâm lớn đến mức nào.
Lần này, Catherine cắn môi, thậm chí không để ý tới phía sau Mạnh Hàn còn có Demy và Diana đang đứng. Nàng gần như không chút do dự trực tiếp cởi bỏ bộ y phục công chúa đầy hoa lệ trên người xuống. Bộ váy bằng tơ lụa rơi xuống, một thân thể xinh đẹp cứ như vậy mà trần trụi đứng ở trước mặt Mạnh Hàn. Ngoài miệng tuy rằng không nói một lời, nhưng lấy hành động thực tế biểu đạt quyết tâm của mình.
Mạnh Hàn nhìn chằm chằm không chớp mắt vào thân thể kiều diễm trước mắt mình. Ánh mắt càn rỡ của hắn khiến Catherine cảm thấy vô cùng lúng túng. Mặc dù nàng đã hạ quyết tâm, muốn trở thành nữ nhân của Mạnh Hàn để đổi lấy tước vị đại công, nhưng, trần trụi như vậy đứng ở trước mặt một nam nhân, vẫn là lần đầu tiên. Đặc biệt là bên cạnh người này còn dẫn theo hai kẻ sinh đôi mỹ lệ không nói chuyện. Mà cặp sinh đôi cũng đang nhìn nàng.
Có lòng muốn đưa tay che các vị trí quán trọng trên người mình, nhưng Catherine vẫn cắn răng, mãnh liệt chống lại suy nghĩ đó. Bản thân đứng thẳng. Nàng biết, thời điểm mình tự tin đứng như vậy, chính là thời khắc khiến người ta động lòng nhất. Thân phận cao quý của nàng lại thêm vào vẻ mặt vĩnh viễn cao cao tại thượng lạnh như băng, tuyệt đối có thể khiến cho bất luận nam nhân nào cũng có một dục vọng muốn chinh phục mà không có cách nào kiềm chế được. Nàng hi vọng Mạnh Hàn cũng có dục vọng như vậy.
Dưới ánh mắt càn rỡ của Mạnh Hàn lướt qua, làn da Catherine giống như hứng chịu một sự kích động nào đó, chậm rãi trở nên phấn hồng. Nhưng Catherine vẫn duy trì hình tượng của mình, sợ mình nhất thời không có cách nào khống chế, ở trước mặt nam nhân này, bộc lộ ra bản chất mềm yếu của mình.
Trong mắt Mạnh Hàn không có gì bất ngờ xảy ra, cũng xuất hiện loại dục hỏa này. Trong lòng công chúa Catherine âm thầm vui mừng. Nhưng nàng biết, giờ phút này quyết không thể lộ ra tư thế mặc hắn ta cần ta cứ lấy. Nàng nhất định phải giữ được khí chất của mình, cho dù là trần trụi đứng ở trước mặt hắn cũng phải như vậy. Như vậy, nam nhân này mới có thể càng muốn chinh phục mình hơn.
Đáng tiếc, hi vọng của Catherine đã biến thành mong muốn đơn phương. Trong ánh mắt Mạnh Hàn tuy rằng có dục hỏa, nhưng lại không mất đi sự khống chế. Nhìn nàng một lúc lâu, giống như thưởng thức nàng một lúc lâu, hắn lại gật đầu, ra hiệu với Demy và Diana. Hai tiểu thị nữ trực tiếp tiến lên phía trước, nhặt quần áo nàng đã tháo ra, rơi trên mặt đất mặc lại cho nàng.
Lẽ nào thân thể của mình hoàn toàn không có chút hấp dẫn nào đối với Mạnh Hàn sao?
Chút tự tin vừa xuất hiên trong lòng Catherine trong chốc lát đã biến mất hoàn toàn. Lúc này, chỉ còn lại sự giận dữ và xấu hổ khi bản thân mình là công chúa lại trần truồng trước mặt nam nhân này. Chút dũng khí vừa có được giờ phút này không biết đã bỏ tới nơi nào. Thân thể nàng giống như không còn khí lực, mềm oặt ngã ngồi. Nếu không phải Demy và Diana đỡ đúng lúc, nói không chừng nàng đã ngã lăn trên mặt đất. Giờ này khắc này, sự e lệ khiến nàng căn bản không dám ngẩng đầu mặt đối mặt với Mạnh Hàn.
- Tại sao?
Giọng nói Mạnh Hàn từ trên đỉnh đầu của nàng truyền đến, khiến Catherine nhanh chóng ngẩng mặt lên. Nhìn nam nhân kia đã chạy tới trước người mình, cúi đầu nhìn mình, trong khoảnh khắc Catherine thậm chí cũng không biết nên nói cái gì.
- Có thể nói cho ta biết tại sao không? Tại sao nàng lại đột nhiên cảm thấy hứng thú đối với tước vị đại công, muốn trở thành người thừa kế như vậy?
Giọng nói Mạnh Hàn dường như đã trở nên ôn nhu hơn. Chí ít ở trong lòng Catherine, giọng nói Mạnh Hàn ôn nhu hơn so với bất cứ lúc nào khác, cũng làm cho người có cảm giác an toàn. Đặc biệt là khi Mạnh Hàn dùng bàn tay ấm áp nhẹ nhàng xoa trên gò má đang đỏ bừng của Catherine. Cảm giác hơi ấm từ trong lòng bàn tay của Mạnh Hàn thậm chí khiến Catherine có một loại cảm giác mê mẩn.
- Ta không muốn trở thành vật hy sinh cho gia tộc!
Catherine thực sự không muốn xa rời cảm giá có thể làm cho người an tâm này. Loại cảm giác này, thậm chí khi nàng ở bên cạnh cha của mình cũng chưa từng có. Nàng dường như chủ động dựa vào bàn tay của Mạnh Hàn, nhắm mắt lại đáp lại.
- Tại gia tộc của nàng, nàng nhất định sẽ trở thành vật hy sinh. Lẽ nào trước đây nàng chưa từng nhận ra điều này sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.