Mạnh Hàn ôm thân thể mềm mại của Tiểu ma nữ, trên tay lặng lẽ chiếm tiện nghi, trong miệng lại cười nói:
- Ta tu luyện thế nào, nàng cũng không phải không biết, còn cần phải hỏi ta sao?
Một câu nói khiến Tiểu ma nữ nhất thời có chút mặt đỏ. Mạnh Hàn chăm chỉ khắc khổ thế nào, nàng vô cùng tán thưởng. Nhưng nàng cũng biết, chỉ dựa vào những điều này căn bản không có cách nào đạt được tình trạng hiện tại.
Mạnh Hàn thăng cấp, then chốt vẫn mỗi buổi tối được nguyên tố ma pháp rèn luyện. Nàng và tỷ muội Tinh Linh đều có thể cảm ứng được rất rõ ràng biến hóa của nguyên tố ma pháp. Nhưng nếu cho nàng gia nhập vào loại tu luyện tu nhân này, Tiểu ma nữ vẫn chưa chuẩn bị tâm tư như vậy.
- Louisa, trong một môi trường như vậy, rừng rậm Tinh Linh có thể nhanh chóng lan lại đây không?
Thả Tiểu ma nữ đang làm nũng ra, Mạnh Hàn rất nghiêm túc hỏi Louisa về điều này. Ở trên phương diện này, không ai có quyền lên tiếng hơn so với ma đạo sư hệ thực vật như nàng.
Louisa cũng rất nghiêm túc ngồi xổm xuống, nhìn đất đai dưới chân Mạnh Hàn một chút. Nàng đưa tay vê lại xoa nắn mấy lần, lúc này mới gật đầu nói:
- Có thể, không có vấn đề. Chỉ có điều còn cần một chút nước tẩm bổ!
Vừa dứt lời, trong bầu trời đã bắt đầu có hạt mưa rơi xuống. Từng hạt mưa phùn bắt đầu chậm rãi trút xuống phần sa mạc này.
Ngay cả ma đạo sư hệ thủy như Tiểu ma nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-song/1430928/chuong-667.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.