- Buông tha cho bọn họ sao?
Kiếm Thần Andy cười lạnh một tiếng:
- Làm sao có khả năng! Chỉ Claudia và Lidia thiện lương, không nghĩ tới chuyện tiếp tục truy cứu, mà lão nhân gia ta cũng không thèm động thủ mà thôi. Nhưng ngẫm lại những người kia sau này mỗi ngày sẽ lo lắng đề phòng lão nhân gia ta trả thù, nói vậy nửa đời sau của bọn họ chắc chắn cũng sẽ không quá thư thái như vậy. Đã như vậy, giết bọn họ chẳng phải là để bọn họ được giải thoát sao? Vậy còn không bằng để bọn họ cứ lo lắng hãi hùng như vậy. Điều này cũng coi như là lấy lại chút lợi tức cho những năm tháng cực khổ của Claudia và Lidia!
Mạnh Hàn gật đầu. Đây quả thật là sự trừng phạt còn nặng nề hơn cả giết bọn họ. Nhìn như không có làm gì, nhưng những người kia lại không khỏi hoảng sợ. Đắc tội một vị Kiếm Thần, bất kỳ lúc nào cũng lo lắng Kiếm Thần trả thù, chuyện này quả thật so với nghèo không được ăn cơm càng khiến người ta khổ sở hơn. Ngẫm lại cảm giác trên đầu có lưỡi dao sắc, đứng ngồi không yên, hắn cũng có chút không rét mà run.
Kiếm Thần quả nhiên là Kiếm Thần. Cho dù không hề làm gì, cũng có thể khiến người ta từ đây về sau một đời bất an. Vậy có phải chính là kế sách không đánh mà thắng hay không?
- Không cần cảm thấy kỳ quái. Đây là do ta học theo ngươi.
Ngay sau đó, Kiếm Thần Andy nói khiến Mạnh Hàn cảm thấy choáng váng.
Học mình sao? Mình từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-song/1430908/chuong-647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.