Ma hạch càng ngày càng ít, trong lòng Mạnh Hàn cũng không khỏi nở nụ cười khổ. Mức độ tiêu hao như vậy, cần số lượng ma lực khủng bố như vậy vẫn chỉ là một quyển sách mặt phẳng chiếu. Nếu như lại thêm những ma phực kia vào quyển sách ma pháp cấp sáu, Mạnh Hàn đã không thể nào tưởng tượng được, sau khi thành công quyển sách cấp sáu này sẽ có uy lực như thế nào.
Sấm vang chớp giật mặc dù là ma pháp cấp tám nhưng cũng chỉ có là công kích ma pháp một thể, cũng không dễ dàng nhìn ra rốt cuộc uy lực của nó lớn tới mức nào. Còn loại cao cấp hơn, hiện tại Mạnh Hàn thậm chí vẫn chưa từng gặp qua, ngay cả tưởng tượng cũng không thể nào tưởng tượng được.
Trong lòng đã có suy nghĩ hẳn lần này sẽ chế tạo thất bại, Mạnh Hàn cũng chưa hề xem trọng việc thành bại trong lần này. Ngược lại sau khi đã biết rõ nguyên nhân mật độ nguyên tố ma pháp hơi cao, thành công hay không vốn đã không đáng kể nữa.
Dưới tâm tình như vậy, mức độ khống chế của Mạnh Hàn cũng trở nên tùy ý. Chỉ có điều trong tay lại không hề thả lỏng ma hạch. Cho dù là thất bại, đối với Mạnh Hàn mà nói, cũng là một lần kinh nghiệm vô cùng quý giá. Đã tiêu hao nhiều ma hạch đắt giá như vậy, không đạt được một chút, chẳng phải là lỗ vốn rất lớn sao.
Nói ra cũng kỳ quái, thời điểm càng không mấy quan tâm, chuyện ngược lại càng ngày càng trở nên thuận lợi. Có đôi khi, ngay trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-song/1430903/chuong-642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.