Chết thì chết. Nếu như tiểu ma nữ chịu vì mình mà đối mặt với chủy thủ của thích khách, thân là nam nhân, Mạnh Hàn còn có cái gì phải sợ? Cùng lắm thì, lại hợp tác sâu hơn nữa với Tinh Linh Tộc, lại cung cấp cho các nàng một vài thứ cao cấp mà thôi. Tinh Linh Tộc hẳn sẽ không bởi vì điều này mà lấy tính mạng của mình. Nói đến nói đi, gia hỏa cầm đầu kia vẫn hi vọng Mạnh Hàn không chết.
Sau một lúc lâu, tiểu ma nữ mới hưởng thụ xong sự ôn nhu mà trước nay Mạnh Hàn chưa từng thể hiện, nàng nhỏ giọng hỏi:
- Thích khách kia thì sao?
- Bắt được rồi.
Nhắc tới thích khách, tâm tình Mạnh Hàn lập tức bắt đầu kích động:
- Nàng yên tâm, Jessyca. Ta sẽ khiến nàng ta phải hối hận vì đã làm tất cả những điều này. Kể cả kẻ sai khiến nàng ta cũng vậy. Không một người nào có thể chạy thoát được!
- Được!
Từ trong giọng nói của Mạnh Hàn Jessyca hoàn toàn có thể nghe ra được, lần này Mạnh Hàn đã phẫn nộ tới mức nào. Nàng cũng biết, sự phẫn nộ này hoàn toàn bởi vì thích khách đã tổn thương mình. Mạnh Hàn coi trọng đối với mình như vậy, tiểu ma nữ cũng cảm thấy vô cùng vui sướng. Còn thích khách sẽ có kết cục thế nào, nàng hoàn toàn không để ý tới. Tuy nhiên, nói tới thích khách, tiểu ma nữ ngược lại nhớ tới vài điều gì đó. Nàng có chút do dự nhắc nhở:
- Trong Ám Dạ Tinh Linh, , cũng chỉ có mấy người có thiên phú biến thân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-song/1430873/chuong-612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.