Nhưng hai vị Thánh nữ điện hạ hình như lại có ánh mắt gần là bất mãn đối với việc Mạnh Hàn lấy nàng làm thí dụ biểu đạt một chút, sau đó đều cùng lúc trầm tư suy nghĩ.
- Ta tin tưởng, đối với các người mà nói, thiên đường của đối phương chính là địa ngục của các ngươi.
Giờ này phút này Mạnh Hàn căn bản là một vị thần nói dóc, hơn nữa còn là vị thần nói dóc giả vờ cao thâm, dùng hết khả năng để mê hoặc lừa gạt hai vị thánh nữ:
- Nếu như nói, hào quang của thần chỉ có thể soi sáng đến thiên đường. Như vậy, không phải địa ngục càng là nơi cần tới hào quang khoan dung vĩ đại của thần bao phủ sao? Thần chí cao vô thượng sẽ không hẹp hòi và tính toán chi li với một ít tiểu dân không tôn kính chứ?
Thời điểm Mạnh Hàn tán tụng thần đến một địa vị chí cao vô thượng, thì ngược lại những hành vi truy cứu bất kính với thần lại khiến cho thần chí cao vô thượng thần có chút tính toán chi li.
Đây là sách lược của Mạnh Hàn. Đương nhiên, cũng là cách nói ăn cắp được từ một vài học thuyết trong Phật giáo kiếp trước. Cho dù có phần không ra ngô ra khoai, tuy nhiên, đủ để khiến hắn có thể biểu diễn một vị đại thần nói dóc ở nơi này.
May mắn nhất chính là, nơi này là địa bàn trung lập. Hơn nữa, Quang Minh thần giáo và hội hắc ám đều xem như là tuyên dương chân thiện mỹ của tôn giáo. Sau khi đã trải qua mấy ngàn năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-song/1430859/chuong-598.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.