Không cần phải nói hiện tại hai nàng không ra bỏ ra nổi con số này. Cho dù hai nàng có thể lấy ra, cũng tuyệt đối không thể chỉ đơn giản là một câu nói dễ dàng như vậy.
Trong khoảng thời gian ngắn, hai nàng thậm chí đột nhiên có một loại cảm giác cho dù bán cả mình đi cũng không chắc có thể trả hết nợ. Các nàng chỉ không biết có nên mong chờ Mạnh Hàn có thể hoãn lại một ít nợ nần, tiếp đó sẽ trả lại sau có được không.
- Nếu như ta còn không trả nổi thì làm sao? Vậy phải làm thế nào?
Angelina phá vỡ trầm mặc trước, cười duyên hỏi một tiếng.
- Còn trả nổi? Không sao!
Mạnh Hàn mỉm cười:
- Vậy nợ ân tình đi!
Giọng điệu Mạnh Hàn nói giỡn xem ra vô cùng thoải mái. Nhưng Fanny và Angelina đối diện lại không hề có chút cảm giác thoải mái nào. Ân tình giá trị một trăm tám mươi vạn kim tệ, cho dù hai người chia sẻ bình quân, cũng là ân tình giá trị 90 vạn kim tệ. Đây cũng không phải là món nợ dễ hoàn trả lại như vậy.
Bất kể là các nàng lấy thân phận đặc sứ đại diện đế quốc thừa nhận món nợ, hay lấy thân phận cá nhân gánh vác ân tình này, đều không phải là điều hai nàng muốn. Vào lúc này, các nàng cũng cảm thấy rất kỳ quái. Mình đến Hoàng Sa Thành, cũng không phải vì muốn như vậy, tại sao lại phát triển trở thành tình hình như bây giờ?
Nói đến nói đi, bởi vì các nàng đồng thời xuất hiện ở Hoàng Sa Thành. Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-song/1430854/chuong-593.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.