Chương trước
Chương sau
- Hình như tiểu thư Claudia không cảm thấy như vậy chứ?
Mạnh Hàn đứng đối diện với tiểu thư Claudia, đương nhiên thấy được biểu tình trong mắt của tiểu thư Claudia. Mạnh Hàn mỉm cười trả lời. Thậm chí vừa trả lời, Mạnh Hàn còn vừa dùng ánh mắt trưng cầu nhìn về phía tiểu thư Claudia, chờ nàng mở miệng.
- Bá tước đại nhân nói như vậy thực sự rất có thâm ý!
Tiểu thư Claudia không cần suy nghĩ liền trả lời câu này. Nàng căn bản mặc kệ giữa Nhị điện hạ và Mạnh Hàn có khúc mắc gì hay không. Dù sao đi nữa nàng cũng không cần thiết phải lấy lòng Nhị điện hạ, muốn nói thì cứ việc nói như thế.
- Ách!
Nhị điện hạ không ngờ được sẽ có một kết quả như vậy. Hắn lập tức trợn mắt há hốc mồm đứng ở một bên, không biết tiếp theo nên nói như thế nào.
- Không có ý tứ gì quá sâu xa cả.
Mạnh Hàn mỉm cười. Dường như hắn hiểu rõ được tính cách của Claudia, rất tùy ý cười nói:
- Huýt sáo có thể thổi ở bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu. Nàng có thể diễn tấu bất kỳ ca khúc nào, với nhiều nhạc khí thích hợp! Mặc kệ là người có được huấn luyện sử dụng nhạc khí tao nhã hay không đều có thể làm được, cũng rất thuận tiện, không phải sao?
- Mỗi loại nhạc khí đều có mỗi loại đặc điểm nhạc khí riêng.
Claudia hơi nghi hoặc một chút. Cho nên nàng lập tức hỏi ngược lại:
- Ca từ của chúng ta đều cần có những nhạc khí thích hợp nhất. Nhưng huýt sáo dường như lại không thể làm được điều đó.
Câu nói kế tiếp nàng không nói Mạnh Hàn cũng hiểu rõ. Có vài ca từ dùng huýt sáo, thật sự không mấy thích hợp.
- Vậy viết một vài ca từ thích hợp cho dùng huýt sáo để diễn tấu là được!
Mạnh Hàn không chút do dự trả lời. Nhìn thấy tiểu thư Claudia bắt đầu nhíu mày, Mạnh Hàn tiếp tục bổ sung nói:
-Thật ra, rất nhiều từ khúc có thể trực tiếp dùng huýt sáo để diễn tấu. Nếu như nàng thử qua, có lẽ sẽ phát hiện, hiệu quả cũng không tệ lắm!
Đây cũng không phải là do Mạnh Hàn đang khoác lác. Trên thực tế, tại kiếp trước, rất nhiều ca khúc nổi tiếng đều có phiên bản dành cho huýt sáo. Về điểm này chỉ cần là người có thể lên mạng tùy tiện dùng công cụ tìm kiếm một chút là có thể tìm thấy. Hơn nữa Trung Quốc từ xưa có cách nói tơ không bằng trúc, trúc không bằng thịt. Tuy rằng cái thịt này nói ra cũng không phải là đặc biệt chỉ huýt sáo. Nhưng huýt sáo cũng có thể quy vào hàng ngũ thịt này.
- Nói hươu nói vượn!
Nhị điện hạ ở bên cạnh lại xen vào đề tài này. Hắn đã nhìn ra, tiểu thư Claudia cũng không phải là tán thành cách nói của Mạnh Hàn, mà là đang thảo luận nghiên cứu với gia hoả này. Chỉ cần không phải là tán thành, Nhị điện hạ biết mình còn có cơ hội. Bởi vậy hắn lập tức đứng ra không chút lưu tình phản bác:
- Để tiểu thư Claudia cao quý như vậy học huýt sáo của đám nông dân bình thường, quả nhiên là cách làm của kẻ nhà quê. Lẽ nào ngươi cho rằng, bất kỳ kẻ nhà quê nào cũng thật sự có thể làm ra ca từ để tiểu thư Claudia thưởng thức hay sao?
- Điện hạ, có phải nói bậy hay không, hình như cũng không phải do điện hạ định đoạt thì phải.
Mạnh Hàn không nhanh không chậm trả lời. Hắn căn bản không để ý tới thân phận của Nhị điện hạ:
- Huống hồ, có thể làm ra từ khúc hay không, dường như không phải là do điện hạ định đoạt.
- Lẽ nào ngươi có thể làm ra ca từ như vậy được sao?
Nhị điện hạ hừ lạnh một tiếng, lập tức phản kích nói.
- Điện hạ làm không được, không có nghĩa là người khác cũng làm không được.
Giọng điệu của Mạnh Hàn vẫn đầy lười biếng, giống như đám người đứng xem trò vui xung quanh chỉ là một đám người nhàn rỗi ở nông thôn, mà không phải là quý tộc trong thành bảo cự thạch.
- Hừ, chỉ giỏi phô trương thanh thế!
Nhị điện hạ chưa từng nghe nói qua Mạnh Hàn có tài hoa âm nhạc gì. Hắn lại hừ lạnh một tiếng.
- Có dám đánh cược không?
Mạnh Hàn nhìn Nhị điện hạ nỗ lực biểu hiện ở trước mặt mỹ nữ, giống như khán giả nhìn một thằng hề đang ra sức tranh thủ nụ cười:
- Lại là mười vạn kim tệ nhé?
Chỉ là vài chữ nhẹ nhàng, lại lập tức khiến Nhị điện hạ không thể nói được một câu hung hăng càn quấy. Hắn cũng không dám cùng Mạnh Hàn đánh cuộc. Mấy ngày hôm trước, hắn mới bị thu mười vạn kim tệ vào trong tay Mạnh Hàn. Dư âm của trận giáo huấn kia vẫn còn. Nhị điện hạ làm sao còn dám giẫm lên vết xe đổ cũ.
Chỉ nghe thấy câu nói đầu tiên của Mạnh Hàn đã khiến Nhị điện hạ tiến thoái lưỡng nan, nhất thời có người bật cười. Mặc Nhị điện hạ lập tức lại hồng lên. Ánh mắt hắn lập tức trở nên tàn bạo. Hắn trừng mắt nhìn về phía người vừa bật cười. Thế nhưng hắn cũng không dám mạnh miệng nữa, cũng không dám đáp trả lại Mạnh Hàn một câu nào khác.
- Đại nhân, ngài có ca từ như vậy, có thể để ta thưởng thức một chút hay không?
Claudia và Lidia lại không phải là người ngu. Hai người nói chuyện với nhau miệng lưỡi sắc bén như đao kiếm, bên trong lại bao hàm rất nhiều ý tứ. Tuy rằng hai nàng không biết Mạnh Hàn nói mười vạn kim tệ là có chuyện gì, nhưng Mạnh Hàn nói gần nói xa, ý tứ lại là hắn có ca từ thích hợp như vậy. Nếu không thì, Nhị điện hạ cũng sẽ không không dám tiếp lời. Ngay lập tức, người ham mê âm nhạc như mạng là Claudia lập tức đưa ra yêu cầu với Mạnh Hàn.
Mỹ nữ nói lời mềm mỏng muốn nhờ, và thái độ của Nhị điện hạ tuyệt nhiên không giống nhau. Chỉ có điều, Mạnh Hàn không muốn làm chuyện như vậy trong tình cảnh này. Nếu như đổi thành chỗ khác, Mạnh Hàn nhất định sẽ không từ chối. Nhưng, trước mặt mọi người, muốn Mạnh Hàn huýt sáo cho một đám quý tộc tẻ nhạt này nghe, Mạnh Hàn tuyệt đối sẽ không tình nguyện.
Không chờ Mạnh Hàn từ chối, Mạnh Hàn liền thấy được trong ánh mắt Claudia có ý tứ cầu khẩn đáng yêu. Giai nhân tuyệt sắc vốn đã có sức cuốn hút không tầm thường. Hiện tại kèm theo vẻ mặt như vậy, càng khiến người ta cảm thấy đáng yêu.
Ngay khi Mạnh Hàn do dự đang nghĩ không biết có nên đáp ứng hay không, Francis ở bên cạnh lại không nhịn được nữa, trực tiếp nhảy ra.
- Tony, nếu như có thể, ngươi hãy huýt sáo một khúc là được rồi!
Người hâm mộ trung thành lại nhìn thần tượng của mình ở chỗ này bị làm khó dễ, hắn liền nhảy ra giúp nàng thỉnh cầu Mạnh Hàn.
Có Nhị điện hạ ở bên kia giận dữ mà không dám nói gì chỉ dùng ánh mắt khiêu khích, có ánh mắt cầu khẩn của Claudia điềm đạm đáng yêu, hơn nữa ánh mắt khuyên bảo của Francis ở bên cạnh mình, Mạnh Hàn không thể từ chối được chỉ có thể nhẹ dạ gật đầu một cái.
Sau khi thấy Mạnh Hàn gật đầu, trong nháy mắt Claudia liền giống như thấy được thần tượng yêu thích nhất của mình. Nàng vui mừng, bất ngờ bật cười. Nhìn thấy nụ cười này của nàng, Mạnh Hàn dường như nhìn thấy trước mắt có một đóa hoa hồng rực rỡ đang nở rộ, giống như một người thanh tân khả ái, lại dẫn theo lực hấp dẫn vô hạn, khiến người ta hận không thể dấn thân vào trong đó, tự mình hái đóa hoa hồng xuống.
Nhìn vẻ mặt Nhị điện hạ bên cạnh và Francis giống như Trư ca, hai gia hỏa này ở lâu trong bụi hoa cũng lưu luyến như vậy, có thể tưởng tượng được mị lực của Claudia.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.