Thực sự hoàn toàn không nhìn thấy nỗi hận thấu xương trong lòng hắn đối với Mạnh Hàn. Nói xong câu này, dường như hắn thực sự có chút cảm khái, thở dài:
- Ta đã từng này tuổi, từng làm ra không ít phán đoán sai lầm, nhìn nhầm không ít người. Nhưng người khiến ta không có cách nào nhìn thấu, lại là khanh, tiểu Tony.
- Bệ hạ Đại Công quá khen.
Mạnh Hàn rất khiêm tốn hơi cúi đầu, vẻ mặt tươi cười có lệ. Nhìn nhầm Mạnh Hàn đâu chỉ là có một mình lão Đại Công. Ngay cả hầu tước đại nhân, khi mới bắt đầu cũng đã nhìn không tốt. Chỉ có điều thái độ của bọn họ rất kiên quyết.
Một khi phát hiện sai lầm của mình, lập tức cải chính, lúc này mới giành được sự hữu nghị của Mạnh Hàn. Lão Đại Công lại bởi vì hai con trai không ngừng chèn ép và lập kế hãm hại đối với Mạnh Hàn, đã hoàn toàn mất đi khả năng có thể sữa đổi quan hệ đối với Mạnh Hàn.
Mạnh Hàn không cảm thấy lão Đại Công ở chỗ này cảm khái một phen, sẽ có thể thay đổi đối với tình thế bây giờ. Cho nên, khi nói chuyện cũng chủ yếu là nói cho có lệ. Chỉ cần có thể khiến lão Đại Công giữ được mặt mũi, Mạnh Hàn không ngần ngại hành lễ cúi đầu nói một vài lời đau khổ không quan hệ, đáp ứng một vài chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi.
- Vũ khí của Hoàng Sa Thành thật sự rất tốt. Không biết sản lượng có thể tốt hay không? Nếu như có khả năng, ta nghĩ, đội thân vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ha-vo-song/1430837/chuong-576.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.